Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1886 - Bị dò xét



Chương 1886 - Bị dò xét




Những người này đều là bạn chạy bộ, bình thường nhìn bạn học Tạ tập thể dục trong bốn năm, đều biết rõ thực lực của bạn học Tạ như thế nào.
Mặc kệ người khác nói như thế nào, Thường Gia Vĩ bĩu môi, nhìn với vẻ nơm nớp lo sợ. Hai tay đưa ra, đỡ phía dưới đề phòng cô ngã xuống nói: “Doanh Doanh, em đừng có cậy mạnh. Con gái tập cái này rất mất sức, nếu như tập không đúng cách sẽ kéo căng cơ làm hại đến cột sống.”
Giáo sư khoa chỉnh hình sẽ chú trọng đến tổn thương do việc tập thể dục không đúng cách hơn các giáo sư khoa khác, tiếng cằn nhằn giống như tiếng sấm bên tai cô, áp lực như núi lớn. Chỉ cần động tác có chút khuyết điểm nhỏ cho dù không quá nghiêm trọng, đợi lát nữa sau khi xuống 100% cũng sẽ bị giáo sư dạy dỗ.
Mồ hôi đổ trên trán, Tạ Uyển Doanh nghĩ, làm một cái rồi thôi, đợi lần sau không có giáo sư ở đây rồi lại làm, cô không phải là vận động viên chuyên nghiệp.
Chỉ làm một cái, từ từ đi lên rồi từ tư hạ xuống, hai chân vững vàng đáp xuống mặt đất.
Hự~
Chắc chắn đây không phải hơi thở của cô, mà là của tiền bối bên cạnh.
Thường Gia Vĩ lau mồ hôi, nghĩ: Tại sao cô quá khác so với những cô gái khá. Sợ cô lại tập, kéo cô nói: “Đi thôi, anh mời em ăn sáng.”
“Giáo sư Thường, không cần đầu, em ăn một ít rồi mới ra đây, đợi lát nữa rồi ăn.”
Vừa mới vận động xong không nên ăn ngay lập tức.
Nữ học bá y học chắc chắn biết sắp xếp hợp lý mối quan hệ giữa ăn uống và vận động.
Thường Gia Vĩ cứ như vậy bóp bắp tay và cơ tam đầu cánh tay trái của cô qua lớp áo khoác, cảm nhận được các cơ trên cánh tay của cô không có da thịt hay mềm mại giống như các cô gái bình thường, mà hơi săn chắc. Thầm tính toán trong lòng, có lẽ sức mạnh của cánh tay này có thể nâng được quả tạ nặng.
“Em đã từng tập tạ chưa?” Thường Gia Vĩ hỏi.
Tạ Uyển Doanh lắc đầu: Chưa.
Tập luyện cơ bắp cần dụng cụ thể thao chuyên nghiệp, cần có tiền. Cô lấy đâu ra tiền chứ. Cô không phải là người tập thể hình, cũng chưa từng luyện tập chuyên nghiệp nhóm cơ bắp gì, chỉ có thể nói vì công việc và sức khỏe của bản thân mà tập thể dục hàng ngày.
Nghe cô nói như vậy, Thường Gia Vĩ bán tín bán nghi. Làm một bác sĩ chuyên ngành khoa chỉnh hình anh biết rất rõ chỉ chạy bộ và tập xà đơn hoàn toàn không thể đạt được hiệu quả cơ thể hiện tại như này của cô. Không loại trừ khả năng cô dùng một số vật dụng khác trong ký túc xá để làm dụng cụ thể dục để luyện tập. Tuy nhiên, một số phương pháp tập thể dục đơn giản như vậy có thể phối hợp các cơ và khớp của tất cả các bộ phận trên cơ thể để hình thành cơ bắp, điều này thực sự nằm ngoài tầm với của người bình thường.
Thường Gia Vĩ suy ngẫm đến đây, ánh mắt không tự chủ mà lại liếc nhìn cơ thể cô lần nữa.
Ánh mắt của tiền bối giống như máy y tế quét hệ thống cơ xương của con người. Tim Tạ Uyển Doanh có chút đập thình thịch, sợ bị đại lão khoa chỉnh hình bắt được chỗ sơ suất nào.
“Giáo sư Thường.”
Một giọng nói xuất hiện trước mặt, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp mang bốt cao cùng áo lông thời thượng với mái tóc dài phấp phới xuất hiện ở con đường đối diện khuôn viên trường.
Là Chương Tiểu Huệ, lúc nhìn thấy Thường Gia Vĩ cười híp mắt chạy đến chào hỏi.
Hoàng Bội Bội chạy theo phía sau cô ấy hai tay đút túi quần rụt cổ lại vì sợ gió bắc, đôi mắt tròn xoe lộ ra phía sau chiếc khăn che nửa khuôn mặt, khi nhìn thấy Thường Gia Vĩ đang ở cùng với ai hai mắt trừng to: Có chuyện gì giữa hai người này vậy, đều mặc áo khoác thể thao giống như bạn bè sánh vai nhau đi trong khuôn viên trường vậy?
Chỉ nhớ, Thường Gian Vĩ đã từng bày tỏ sự vui vẻ vô cùng đối với Chương Tiểu Huệ, không lý do gì tại sao bây giờ lại biến thành đi cùng Tạ Uyển Doanh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận