Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 105 - Yêu cầu kỹ thuật cao (1)



Chương 105 - Yêu cầu kỹ thuật cao (1)




Chủ nhiệm Lữ kêu lớn tiếng xong, quay đầu lại giải thích với người nhà nữ bệnh nhân: "Tình trạng của mẹ cậu là thế này. Lúc trước tôi đồng ý với mẹ cậu, bà ấy nói ba cậu làm việc bên ngoài, hiếm khi về nhà, đồng ý trước đêm nay sẽ làm một bữa cơm đoàn viên cho ba cậu. Những cái khác sẽ dễ thương lượng. Người già trong nhà cậu tuổi tác đã cao, càng cần bữa cơm đoàn viên này. Cho nên chuyện tới làm kiểm tra bệnh tình, ngày mai hẵng đi."
"Là như vậy sao?" Con trai của nữ bệnh nhân nghe xong những lời chủ nhiệm Lữ nói hết sức giật mình, trong đầu có chút bối rối. Nói như vậy, lúc trước chủ nhiệm Lữ nói mẹ anh tới làm kiểm tra rốt cuộc là tốt hay xấu, bác sĩ vẫn không nói rõ ràng thực sự tốt hay xấu.
"Tôi hiểu tâm trạng của mẹ cậu, lễ mừng năm mới đối với mỗi người mà nói đều rất quan trọng, đối với mẹ của cậu và người trong nhà cũng quan trọng. Nhưng hiện tại bệnh tình của mẹ cậu có biến, cậu cũng thấy rồi. Tôi vốn muốn đề nghị đưa mẹ cậu sang nước ngoài phẫu thuật, nhưng khối u của mẹ cậu phát sinh trạng thái bất thường, không thể kéo dài được nữa, cũng không kịp đưa ra nước ngoài."
"Khối u!" Con trai của nữ bệnh nhân kinh ngạc kêu một tiếng, tinh thần không ổn định lo lắng hướng ánh mắt về phía các bác sĩ: "Mẹ của tôi sẽ ra sao?"
"Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng." Chủ nhiệm Lữ vỗ nhẹ bờ vai anh an ủi.
Hoàng Chí Lỗi nâng cặp kính mắt lên, xem biểu cảm lần này của chủ nhiệm Lữ nhìn tới trắng mắt.
Phát hiện vấn đề mới lo tìm cách giải quyết có thể biểu lộ vẻ mặt như chủ nhiệm Lữ, cũng không có mấy người. Chủ nhiệm Lữ quả thực lợi hại, lợi hại tới mức có thể điều chỉnh thái độ xoay hoàn toàn 180 độ.
"Lúc trước không có nói tới khối u!" Con trai của nữ bệnh nhân nói.
"Lúc trước không có làm kiểm tra." Chủ nhiệm Lữ đáp.
"Tại sao ông không để cho mẹ tôi làm kiểm tra?" Con trai của nữ bệnh nhân bắt đầu hoàn hồn, chất vấn ông.
"Tôi không phải nói với cậu rồi sao? Mẹ cậu yêu cầu thì tôi biết làm thế nào. Tôi là bác sĩ, nhưng đồng thời cũng phải tôn trọng ý kiến của mẹ cậu. Mẹ cậu tạm thời không phát sinh chuyển biến xấu, kéo dài đến ngày mai rồi tới bệnh viện kiểm tra cũng được. Cái này còn phải hỏi tình hình trong nhà cậu ra sao rồi." Chủ nhiệm Lữ cân nhắc mà nói: "Không phải tôi không cho mẹ cậu làm kiểm tra, vừa rồi mẹ cậu cầu xin, tất cả mọi người đều thấy được. Bà ấy không muốn tiến hành kiểm tra, không ai có thể cưỡng ép bà ấy nằm viện theo dõi."
"Mẹ tôi, bà ấy…" Con trai của nữ bệnh nhân kiên nhẫn một lúc, không biết nói sao với mẹ mình mới tốt đây. Sự thật mới lúc trước mẹ anh kiên quyết không làm kiểm tra, tất cả mọi người đều chứng kiến. Đứa con trai như anh chỉ biết khích lệ chứ không dám cãi nhau với bà.
Nếu như nữ bệnh nhân tiếp tục cố ý không làm kiểm tra, nhất định là bản thân nữ bệnh nhân phải chịu đựng hậu quả. Nói vậy bác sĩ cũng không sai, muốn bà ấy kiểm tra nhưng bà ấy không chịu làm, anh không nên trở về, anh muốn chết quá.
Nhưng vấn đề này xuất phát từ chỗ nào? Trong lòng con trai của nữ bệnh nhân không phải suy tư vô lý, bề ngoài mẹ mình dường như giả ngốc không quan tâm tình trạng sức khoẻ. Cuối cùng chỉ có thể nói ở trong đây tốt, cũng may có người giữ vững tâm lý, kiên trì để cho mẹ anh làm kiểm tra.
Vì vậy đầu óc của con trai nữ bệnh nhân tỉnh táo lại, nhìn về nhóm bác sĩ Tào Dũng và Tạ Uyển Doanh bọn họ.
Muốn giúp cho người mẹ cố chấp của anh làm kiểm tra, cần một bác sĩ vô cùng thông minh và kiên trì không ngừng nghỉ, biết rõ làm sao để hướng dẫn người mẹ cố chấp này của anh làm kiểm tra.
Bệnh nhân thoạt nhìn hay nói không sao là bởi vì có bệnh nên mới biểu hiện khác thường. Người nhà bệnh nhân đưa bệnh nhân tới khám, là muốn xin sự tư vấn từ bác sĩ. Bản thân người nhà bệnh nhân không có cách nào giúp được họ, bác sĩ lại có thể đưa ra phương án hữu hiệu nhất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận