Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 531 - Cơ hội tiếp theo đến rồi



Chương 531 - Cơ hội tiếp theo đến rồi




Không phải chứ? Giáo sư Đàm sẵn sàng trêu chọc cô như những người khác sao? Hay là.
Tạ Uyển Doanh trước tiên ngậm miệng lại, không dám tùy tiện đáp lại lời của giáo sư.
Sau này hầu hết các ca phẫu thuật là nội soi, ngón tay của em không thể vào được.
Không hổ là giáo sư Đàm, một câu khen ngợi và chúc mừng cũng hoàn toàn không có, trực tiếp cho cô một trận roi: Bạn học à, xin hãy tiếp tục cố gắng nhé.
Gà mờ, vừa bước chân vào ngưỡng cửa mà đã muốn dựng đuôi lên rồi? Không đời nào!
Suy nghĩ kỹ lại, giáo sư Đàm nói đúng. Nếu tối hôm qua cô tự tin hơn và sử dụng dụng cụ thay vì dùng ngón tay, cô ấy sẽ không phải tiến hành nội soi khoang bụng vào thời điểm đó. Đôi khi các ngón tay thuận tiện hơn, vì các dụng cụ này lạnh và cứng, dễ làm tổn thương các mô và cơ quan mỏng manh. Nó giống như có sự khác biệt giữa ăn bằng tay và ăn bằng đũa, cô bây giờ giống như một đứa trẻ cần học cách cầm đũa lâu hơn.
Khi những người khác nghe thấy những lời này của Đàm Khắc Lâm, họ thở dài trong lòng: Đàm Khắc Lâm thực sự có yêu cầu cao quá đối với cô ấy.
Kỳ thật tình huống tối hôm qua phải cắt bỏ thoát vị, bác sĩ phẫu thuật chính chỉ là một sinh viên y khoa không có kinh nghiệm. Các tiền bối đi ngang qua nhìn thấy truyền rằng ngón tay thần của cô có thể hơi khoa trương nhưng đồng thời cũng có lý. Vì vậy, yêu cầu của Đàm Khắc Lâm thật sự rất cao, hy vọng cô dùng dụng cụ để giải quyết vấn đề mà vốn dĩ vấn đề lại rất khó giải quyết bằng thiết bị.
“Ngày thường bản thân có luyện tập chăm chỉ hay không?
Lại nghe thấy câu hỏi này của giáo sư Đàm ở phía trước, Tạ Uyển Doanh lập tức lĩnh ngộ được câu hỏi ý chính là hỏi cô có cố gắng luyện tập nội soi hay không, đáp: "Có ạ."
Nhận được câu trả lời này, Đàm Khắc Lâm tựa như có chút hài lòng, không hỏi tiếp nữa.
Tim Tạ Uyển Doanh như nhảy lên: Có phải cơ hội tiếp theo sẽ sớm đến không?
Đi đến phòng bệnh kiểm tra, bệnh nhân giường số 3 sau khi phẫu thuật ung thư dạ dày xong được bác sĩ yêu cầu xuất viện, người nhà bệnh nhân nói với bác sĩ: “Tôi thấy đứa bé hồi phục rất tốt trong bệnh viện, có thể nhập viện cho đến khi bé hóa trị xong được không?”
“Nếu hóa trị thì cũng cần đợi đến vài tháng, không thể nào để cháu bé ở lại bệnh viện vài tháng được.” Bác sĩ nói với người nhà bệnh nhân: “ Những bệnh nhân khác cần được phẫu thuật đã xếp hàng chờ bên ngoài bệnh viện rất lâu rồi. Tình hình của cháu bé bây giờ có thể về nhà nghỉ ngơi được rồi.”
Ánh mắt người nhà bệnh nhân nhìn về phía Tạ Uyển Doanh. Các bác sĩ khác cũng chú ý đến cảnh tượng này.
Xem ra tất cả mọi người trong phòng bệnh đều biết rằng Tạ Uyển Doanh là người nói chuyện hay nhất.
Tạ Uyển Doanh được các giáo sư quay lại nhìn, trong lòng cô ngẩn ra, cô cũng không có khả năng tán thành việc để bệnh nhân giường số 3 ở lại bệnh viện được. Vì vậy bèn đi lên nói với người nhà bệnh nhân: “Bệnh nhân phải quay trở lại hòa nhập với xã hội sau khi khỏi bệnh, nếu ở lâu quá sẽ khó mà làm quen lại được với xã hội ngoài kia. Đây không phải là mục đích điều trị của bác sĩ. Cuối cùng bé đã trở nên khỏe mạnh rồi. Không phải tất cả mọi người đều mong đợi như vậy sao? "
Người nhà bệnh nhân giường số 3 lộ ra vẻ mặt ngập ngừng.
Bệnh viện tốt và bác sĩ giỏi có thể khiến bệnh nhân và gia đình họ có những cảm giác muốn gắn bó quá mức không hề tốt. Bản thân bệnh viện có rất nhiều vi khuẩn, được khử trùng hàng ngày. Không ai trong số các bác sĩ thích ở lại bệnh viện nếu họ không làm việc. Bệnh nhân bị suy nhược tốt nhất nên về nhà để điều dưỡng tốt hơn trong bệnh viện. Giống như siêu vi khuẩn, tất cả đều xảy ra trong bệnh viện.
Tạ Uyển Doanh nói cho người nhà nghe điều này, người nhà có chút hiểu được sự tận tâm tận tình của bác sĩ, nhưng tâm lý vẫn cảm thấy lo lắng.
"Mọi người trở về nhà, không cần lo lắng bác sĩ y tá không quan tâm gì đến mọi người nữa. Các bác sĩ ngược lại còn sợ bệnh nhân không đến tái khám đúng giờ. ”
Những lời này của Tạ Uyển Doanh như đã gỡ bỏ được tất cả băn khoăn của người nhà bệnh nhân.
Tuy nhiên, người nhà của bệnh nhân giường số 3 nói với cô rằng: "Người lớn chúng tôi thì không quan trọng, nhưng nếu đứa bé xuất viện, chắc nó sẽ khóc".
Trong thời gian Tiểu Nhã Trí nằm viện, với tinh thần ngoan ngoãn phối hợp của mình thì cháu bé đã giành được sự yêu mến và khen ngợi của nhân viên y tế, cũng nhận được tình yêu thương của các bệnh nhân khác. Các giáo sư đi kiểm tra Nhã Trí, rất hài lòng với tiến độ hồi phục sức khỏe của đứa bé này, cha của bé cũng nói về việc xuất viện: "Tuần tới cháu nó sẽ xuất viện."



Bạn cần đăng nhập để bình luận