Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 153 - Người nhà bệnh nhân



Chương 153 - Người nhà bệnh nhân




"Được rồi, em nói cô ấy có nhịp tim không đều, vấn đề là ở điện tâm đồ hiển thị xảy ra vấn đề ở chỗ nào ? "
Triệu Điềm Vĩ nhíu mày và cố gắng nhớ lại điện tâm đồ của bệnh nhân mà cậu vừa nhìn thấy: "Vâng, có nhiều hơn một sóng P, đây là..."
"Đó là gì?"
"Rối loạn nhịp tim sao?"
“Cậu có nghĩ rằng cô ấy bị rối loạn nhịp tim không? Hãy chắc chắn chuyện đó."
Triều Điềm Vĩ lại muốn khóc rồi. Ngay cả trong giáo trình y học nội khoa chẩn đoán, cũng không có giải thích kỹ về điện tâm đồ .
“Thầy, em không biết.” Triệu Điềm Vĩ lại thừa nhận thất bại .
"Không thể đưa ra được các vấn đề trong điện tâm đồ, em nghĩ tình hình hiện tại như thế nào?"
“Đó là lỗi của em.” Triệu Điềm Vĩ đây là lần thứ ba đầu hàng.
Bác sĩ Lâm quay đầu lại và hỏi Tạ Uyển Doanh: "Em nghĩ thế nào?”
“Có điện tâm đồ nhưng em lại không thể đọc được đã có vấn đề gì đã xảy ra trong điện tâm đồ, rất thường gặp, bởi vì bệnh tim nhiều lúc ẩn nấp, muốn đưa ra kết luận chỉ dựa vào một cái điện tâm đồ không thể chắc chắn. Hơn nữa, bản thân điện tâm đồ sẽ bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khách quan. Chẳng hạn như cảm xúc của bệnh nhân. Giống như bệnh nhân nữ này, rõ ràng là rối loạn nhịp tim hô hấp, đó là biểu hiện rất thường gặp ở lứa tuổi thanh thiếu niên. Biểu hiện như có khoảng PP lớn hơn 0,12 giây. Vừa rồi em ấy cũng rất căng thẳng trong buổi kiểm tra. Triệu chứng của bênh nhân là được đưa vào phòng cấp cứu vì chóng mặt và ngất xỉu. Các bệnh khác cũng không thể dễ dàng bị loại trừ được." Sau khi nghe những lời nói của Tạ Uyển Doanh, Triệu Điềm Vĩ nhớ ra rồi: "Có không nhiều hơn một sóng P, là một khoảng PP kéo dài."
Bác sĩ Lâm đương nhiên biết rằng bị rối loạn nhịp tim là đúng , nếu không học sinh sẽ không bị hỏi đến cùng, anh chú ý đến những câu sau của Tạ Uyển Doanh: "Em nghĩ khả năng nào khác có thể khiến bệnh nhân ngất xỉu không?" “Ngoài việc kiểm tra tim chúng ta có thể kiểm tra thêm những bộ phận khác nữa, chúng ta sẽ làm xét nghiệm máu trước để loại trừ chức năng của tuyến giáp bị rối loạn, để loại trừ các vấn đề về lượng kali trong máu thấp hơn, cũng để loại trừ xem liệu em ấy có tự dùng bất kỳ loại thuốc nào ảnh hưởng đến cơ thể hay không, phải làm kiểm tra toàn bộ.”
Nói xong, Tạ Uyển Doanh nhìn bệnh nhân, thật sự có cảm giác nhìn không ra nữ sinh này có một vấn đề lớn. Phải nói rằng có vấn đề, có thể ba mẹ của nữ sinh còn lo lắng nhiều hơn, bởi vì cũng đã lớn tuổi rồi.
Bác sĩ Lâm nhìn biểu cảm của cô là biết. Anh hơi mỉm cười và bước đi . Về cơ bản, Tạ Uyển Doanh và anh có cùng một phán đoán .
Học sinh cấp ba, từ trước đến nay luôn là ba mẹ lo lắng hơn học sinh. Do đó, Tạ Uyển Doanh đã đúng, phải giúp người bệnh kiểm tra toàn diện, đây cũng là cho ba mẹ bệnh nhân bớt lo lắng phần nào.
Thấy thầy giáo đi rồi, Triệu Điềm Vĩ và Tạ Uyển Doanh cùng đi sang một bên, lau mồ hôi: "Doanh Doanh, sau này cậu..."
“Nếu không thì, sau này khi chúng ta ở cạnh nhau tôi sẽ tránh xa một chút.” Tạ Uyển Doanh cũng biết là, tái sinh khiến bản thân mình ưu tú hơn mọi người.... Thật không công bằng cho Triệu Điềm Vĩ và những người khác.
Khi nghĩ đến chuyện này, cô nói ra điều này, Triệu Điềm Vĩ dùng hết sức kéo mạnh tay cô và nói: "Không không không. Cậu tuyệt đối không được làm như vậy. Cậu cần phải biết rằng, tôi đã ở khoa thần kinh hai ngày nay, căn bản là không có cơ hội chạm vào, căn bản là không biết bản thân sai ở đâu. Bởi vì thầy giáo sau khi nhìn thấy tôi thì không thể vui lên nổi.”
Thầy giáo lâm sàng có thể giảng dạy ở đây cũng giống như là giảng dạy trong lớp, phần lớn những ngày thường họ nhìn thấy bệnh nhân bận chết đi được, họ cũng không được tiếp thu bài bản đào tạo giáo dục nên không có tài năng ăn nói để giảng bài. Dạy học sinh được hai câu mà cảm thấy học sinh không hiểu thì nhất định sẽ không giải thích lại, giảng kiểu đó chả khác gì vô nghĩa, nói gà nhưng lại ra vịt. Để các giáo sư lâm sàng phải mở miệng nói nhiều, ít nhất cũng phải ở trình độ của Tạ Uyển Doanh .
Bác sĩ Lâm đồng ý nói chuyện nhiều hơn, đó là bởi vì Tạ Uyển Doanh đã khiến anh cảm nhận được bầu không khí giống như anh đang thảo luận học tập với các đồng nghiệp của anh, cảm thấy rất là tốt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận