Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1013: Mọi người lần lượt đến



Chương 1013: Mọi người lần lượt đến




Chương 1013: Mọi người lần lượt đến
Cái này nói khó, thực chất cũng không khó lắm.
Các bước thực hiện rõ ràng, hoạt động ổn định, không chảy máu nhiều, có thể ít phiền phức hơn quy trình mổ gan thông thường. Không cần mở tim vì không liên quan đến việc cắt gan. Bọn họ đã xem xét cẩn thận trường hợp đặc biệt này trong phần trình diễn phẫu thuật.
Chỉ có điều, đây là một cuộc phẫu thuật mà trước đây chưa có ai làm, nên có thể sẽ có một chút rủi ro. Nhưng có các bác sĩ lớn tuổi có mặt để theo dõi nên không sợ hãi.
Bây giờ nghe chính bác sĩ Phó nói tự mình muốn làm, Chu Tuấn Bằng muốn thăm dò xem bên trong phòng phẫu thuật đã xảy ra chuyện gì.
“Em làm?” Nghe thấy Phó Hân Hằng muốn tự mình thực hiện ca mổ, giáo sư Lỗ nhướng mày gật đầu, “Được. Em làm thì không thành vấn đề.”
Người máy này, giáo sư biết, khi chồng bà ấy còn sống, ông ấy rất xem trọng người này. Mặc dù bị chỉ trích là hơi máy móc và cứng nhắc trong mọi việc nhưng Phó Hân Hằng là một bác sĩ có độ tin cậy cao. Đây là nhận xét của chồng mình nên đương nhiên giáo sư sẽ tin điều đó.
Nghe thấy giáo sư Lỗ tin tưởng mình như vậy, biểu hiện gay gắt của Phó Hân Hằng không những không thoải mái mà còn có thêm nhiều nghi ngờ.
Tạ Uyển Doanh cũng nhận được cái nhìn tương tự từ bác sĩ Phó và đàn đàn anh Tào : Bọn họ đã chọn ca phẫu thuật này, có điều bí ẩn nào trong đó sao?
Hai người họ một bụng đầy nghi ngờ giáo sư Lỗ hôm nay tới đây là có mục đích gì?
Tất cả đều dựa trên trực giác của bác sĩ.
Thời gian trôi qua, mọi người lần lượt đến phòng mổ.
"Ồ!"
Tất cả mọi người đều bất ngờ trước sự xuất hiện của giáo sư Lỗ, ngay cả những bác sĩ thực hiện hai ca phẫu thuật kia cũng tỏ ra e ngại.
Chủ nhiệm Thang ngạc nhiên nhìn các bác sĩ của mình: Chuyện gì đã xảy ra mà lại khiến giáo sư Lỗ đích thân đến phòng phẫu thuật?
Nghe nói rằng giáo sư Lỗ đến bệnh viện lúc 5 giờ sáng nay, bà ấy đến sớm hơn mọi người nên đã
Làm cho mọi người mất cảnh giác, không kịp chuẩn bị.
Nhiều nghi ngờ cứ quẩn quanh trong đầu tất cả bọn họ.
Tạ Uyển Doanh lúc này đang ở cạnh cửa, liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc trong hành lang.
"Giáo sư Lỗ đến bệnh viện? Chúng tôi tưởng giáo sư sẽ trực tiếp đến gặp mặt trao đổi, thật sự không ngờ. Cũng may là tôi đến gặp đàn em trước." Hoàng Chí Lỗi đập nắm đấm vào lòng bàn tay lẩm bẩm.
Tào Dũng - người dẫn anh ta đến đây, nghe anh ta lải nhải như vậy, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị
Giáo sư bất ngờ tới đây, nhìn thế nào cũng không giống chuyện tốt, vì biểu hiện của bà ấy khác với thường ngày.
Đã đến trước cửa phòng phẫu Hoàng Chí Lỗi nhìn thấy Tạ Uyển Doanh quay lại, thấp giọng hỏi: "Hôm qua em có đi họp giao lưu không?"
“Có ạ.” Tạ Uyển Doanh gật đầu.
"Thế nào? Có gặp người quen nào trong buổi họp không?"
Cô có nên nói sự thật không, rằng cô không chỉ gặp một người quen. Tạ Uyển Doanh đột nhiên nhớ ra những gì đàn anh La đã nói với cô, cô phải giữ bí mật
“Không có. Em là người duy nhất.” Tạ Uyển Doanh trả lời, những gì cô đã hứa thì nhất định phải làm.
Hoàng Chí Lỗi nâng mắt kính lên, nhìn chằm chằm khuôn mặt của đàn em của mình đang làm việc quá sức. Tạ Uyển Doanh có lẽ không biết rằng phẫu thuật thần kinh đã nghiên cứu mối liên hệ giữa cơ biểu cảm trên khuôn mặt và suy nghĩ của não bộ.
“Giáo sư đến khi nào vậy?” Có lẽ cô có điều gì đó muốn giấu, nhưng Hoàng Chí Lỗi cũng không làm cô khó xử mà hỏi sang cái khác.
“hơn năm giờ.” Tạ Uyển Doanh nói.
Tào Dũng nghe cô nói như vậy, liền cau mày
Những người khác nhìn thấy anh đến đều nhường đường cho anh.
“Bác sĩ Tào đến rồi.” Chủ nhiệm Thang vừa nhìn thấy anh thì niềm nở chào hỏi, gọi anh tới ứng cứu, bởi vì không ai biết giáo sư Lỗ đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết phải nói chuyện với bà ấy như thế nào.





Bạn cần đăng nhập để bình luận