Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3462: [3462 ] sớm ở đây nơi (length: 4010)

"Ngươi nói ta thích nhất y học cái gì?" Khương Minh Châu lập tức hỏi bạn trai mình.
Vu Học Hiền đáp lại nàng bằng một cái nhíu mày: Nếu ta mà biết, thì hồi trước lúc chỉ dạy ngươi đã không đến nỗi hễ tí lại bị ngươi chọc tức đến phát cáu như vậy.
Nhớ lại mấy chuyện này, Khương Minh Châu hừ một tiếng: Cái tên bạn trai này thật là không có phong độ, hồi đó làm thầy giáo của nàng thì tính tình siêu kỳ cục, đối với nàng siêu thiếu kiên nhẫn, đến giờ vẫn chưa thay đổi.
Vu Học Hiền nghĩ bụng, cũng hết cách, lúc dạy học mà gặp học sinh không chịu học thì thầy giáo nào mà không nóng ruột chứ.
Khương Minh Châu bèn đi tìm tiểu sư muội hỏi thử.
Thấy có nhiều người muốn tìm nàng làm vật thí nghiệm tự nguyện như vậy, Tạ Uyển Oánh kinh ngạc, thật thà nói với sư tỷ: "Em nghĩ mình nói chưa chắc đã đúng. Hơn nữa, em lại không hiểu rõ tình hình làm việc hằng ngày của sư tỷ."
Nàng đến khoa ngoại thần kinh thực tập, tiếp xúc nhiều với sư huynh và vương bác sĩ. Chưa từng đến khoa nội tiêu hóa thực tập, nên không thể có thời gian quan sát sư tỷ Khương lâu được. Khương Minh Châu nghe vậy tức giận: "Bệnh viện không biết sắp xếp kiểu gì, sao không cho em đến khoa tiêu hóa mà lại cho đi hô hấp làm gì để người ta dễ lợi dụng chứ." Rồi hỏi nàng: "Vậy em có biết mấy sư huynh của chị thích cái gì không?"
Đây là bảo nàng phân tích thẳng mặt những thầy giáo ngày xưa của mình như sư huynh Đào, sư huynh Vu, nàng nào dám.
Khương Minh Châu cười ha hả hai tiếng: "Không phải em đang phân tích sư huynh Hoàng đó sao?"
Sư huynh Hoàng không giống, sư huynh Hoàng một chút cũng không đáng sợ.
"Vậy sư huynh Hoàng thích nhất y học cái gì?" Khương Minh Châu muốn tham khảo một chút.
Những lời bọn họ vừa nói không có để lộ ra. Với chuyện này, Tạ Uyển Oánh coi như bác sĩ là muốn giúp sư huynh che giấu một chút riêng tư cá nhân, nhìn ánh mắt sư huynh Hoàng thì biết là căn bản không muốn người khác biết.
"Vậy sư huynh Tào đâu?" Nghĩ Tào Dũng không ở đây, Khương Minh Châu lại lén lút hỏi một câu.
Tạ Uyển Oánh đáp lại bằng ánh mắt: Sư tỷ à, đừng quên sư huynh Tào là đại lão khoa ngoại thần kinh đó nha, mắt mũi mọc khắp nơi đó, sau khi trở về chắc chắn sẽ biết chị lén lút hỏi thăm anh ấy cho coi.
Khương Minh Châu đành im lặng.
Ca phẫu thuật nhãn khoa kết thúc, bệnh nhân được đẩy về phòng ICU.
Tạ Uyển Oánh và sư huynh Hoàng cùng nhau canh giữ bên giường bệnh.
Lúc phẫu thuật thì cần tập trung tinh thần cao độ, không thể biểu lộ những cảm xúc khác. Đến lúc này, nhìn vị tiền bối thân thể đầy thương tích thì trong lòng hai người vừa đau lòng lại vừa cảm thán.
Lại có người đến, nhìn kỹ thì ra Đào Trí Kiệt một mình đến.
Tạ Uyển Oánh nhớ tới lúc trước, khi ca phẫu thuật gần kết thúc, tiểu thúc của địch gia có bảo sư huynh Đào gọi điện thoại.
Sư huynh Đào phải gọi điện thoại báo cáo tình hình ca phẫu thuật cho sư huynh Tào.
Không biết tình hình của sư huynh Tào bên kia thế nào.
Cô muốn hỏi, lại nghĩ, có chuyện gì sư huynh Tào chắc chắn sẽ nói cho mình.
Đến trước mặt nàng, Đào Trí Kiệt đọc được sự né tránh trong mắt cô. Xem ra cô sớm có dự cảm khi rời khỏi hiện trường vụ hỏa hoạn. Không có gì lạ, người giỏi giang như cô mà các thầy trong trường y đều nhận xét là như bác sĩ già thì sao mà không phát hiện ra được chứ.
Có lẽ cũng vì thế mà người đối diện có chuyện muốn nói mà lại không dám nói.
Haiz. Hoàng Chí Lỗi đang chống tay lên trán kia, dù không phải là bác sĩ lão luyện thì cũng cảm nhận được sự không ổn rồi. Mà nói đến chuyện sư huynh Tào và Tống Miêu đúng là người tốt, còn bảo hai người họ đi trước để không phải chứng kiến cảnh này.
"Uyển Oánh." Đào Trí Kiệt nhếch mép, cố gắng hòa hoãn không khí, "Anh nói với sư huynh Tào của em rồi, bảo là em sắp thành một mầm non của khoa ngoại thần kinh rồi."
Ý nói, Tào Dũng không ngờ mình phí công tìm người trông coi, hóa ra mầm non lợi hại nhất sớm đã ở ngay đây.
"Về sau, anh ấy sẽ cùng em thảo luận về chuyện này." Đào Trí Kiệt tiếp tục thuật lại lời của đại lão khoa ngoại thần kinh Tào, vị đại lão Tào cũng rất tò mò không biết chí yêu y học của sư đệ Hoàng là ở mảng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận