Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1824 - Bắt ngay tại trận



Chương 1824 - Bắt ngay tại trận




Một nhóm người được chuyển đến khoa cấp cứu Bắc Đô 3.
Sau lần chấn chỉnh vừa qua, thái độ của khoa cấp cứu khi tiếp nhận bệnh nhân đã tốt hơn nhiều, giường bệnh mở rộng khiến quy trình tiếp khám bệnh trở nên quy củ hơn. Điều duy nhất Tạ Uyển Doanh không ngờ tới chính là vừa mới nhảy xuống xe cứu thương, lần đầu cô trông thấy bóng hình giáo sư Đàm đứng sừng sững trong phòng cấp cứu.
Động tác của giáo sư Đàm rất nhanh, nhanh như cơn lốc xoáy, đến sớm hơn cô cũng không quá kinh ngạc.
Chỉ là nhìn thấy giáo sư Đàm nháy mắt, chợt nhớ đến cảm giác ở khoa ngoại Tổng Hợp 2, áp lực lạnh lẽo ùa về phía cô.
Tình cờ tuyết bên ngoài thi thoảng lại rơi xuống. Đàm Khắc Lâm đang mặc một chiếc áo lông màu đen, khuôn mặt lạnh lùng và nghiêm túc chẳng bao giờ thay đổi, anh ấy cao lớn và nổi bật giữa đám đông, những người khác đều trốn tránh anh ấy và phải đi vòng qua.
Khoa cấp cứu bận rộn nhất, không thể đứng nói ở giữa làm ảnh hưởng đến công việc của đồng nghiệp, Đàm Khắc Lâm chọn đứng ở cạnh cửa góc trống trong phòng, đeo chiếc găng tay màu đen, tay trái cầm chiếc ô che mưa màu đen.
Tuyết rơi có nên mang dù hay không, có người nói việc cầm ô là đạo đức giả, nhưng đối với người như Đàm Khắc Lâm chắc chắn không phải, chẳng qua sau khi xuống xe một thời gian ngắn đơn giản không muốn đội mũ cũng không muốn dính ướt. Tuyết ở thủ đô không nhất định là toàn tuyết, đôi khi độ ẩm dưới tuyết không quá thấp sẽ mang chút hơi ẩm.
Phát giác ra hơi thở của sinh viên đang đến, khi Đàm Khắc Lâm nghe thấy âm thanh cảnh báo của xe cứu thương liền xoay người lại, đôi mắt một mí dưới tóc mái dài, nhanh chóng nhìn qua người trên xe cứu thương xuống, kể cả bệnh nhân và người nhà bệnh nhân.
Chỉ cần liếc mắt nhìn thành phần nhân sự hiện tại, bác sĩ có kinh nghiệm có thể đoán được sơ bộ tình huống chung.
Phụ nữ có thai, chảy máu, tình hình chắc chắn không ổn lắm.
Nhân viên y tế của khoa cấp cứu đến tiếp nhận đẩy bệnh nhân vào giường cấp cứu, thông báo cho bác sĩ sản khoa xuống xem.
Tạ Uyển Doanh không biết sẽ là bác sĩ sản khoa nào xuống tiếp nhận khám bệnh, không vấn đề gì, giáo sư Đàm nhất định đã giúp cô liên hệ xong rồi.
Y tá kết nối thiết bị theo dõi cho bệnh nhân, bíp bíp, bíp bíp, nhịp tim của bệnh nhân hơi nhanh.
Đàm Khắc Lâm từ xa nhìn qua trị số dao động của bệnh nhân trên màn hình thiết bị, cũng không nói gì, anh ấy không phải bác sĩ trực ở đây nên không muốn nhúng tay vào.
Sinh viên từ phía sau đã đến gần, gọi anh ấy một tiếng: “Giáo sư Đàm.”
Ngoảnh đầu lại, Đàm Khắc Lâm quét qua mặt của sinh viên là cô, ánh mắt ngay lập tức dán chặt vào cổ áo đang dựng đứng lên của cô.
Mắt của giáo sư sắc bén như dao, làm người ta muốn rụt cổ lại. Tim Tạ Uyển Doanh đập chậm lại.
Bắt lấy động tác rất nhỏ này của cô, Đàm Khắc Lâm hé đôi môi mỏng mở miệng: “Lạnh sao?”
“Vâng.”
Sau khi trả lời xong, cô suýt chút tặc lưỡi.
Giáo sư lâm sàng ghét nhất sinh viên nói dối trước mặt. Lần này cô lại phạm điều tối kỵ. Không ngoài dự đoán, giáo sư Đàm phía đối diện lập tức dùng ánh mắt nghiêm túc: Em nói dối tôi sao?
Tạ Uyển Doanh nghi ngờ giáo sư Đàm tự mình đến là để bắt cô ngay tại trận, trái tim cô thoáng chốc đập thình thịch.
Người sinh viên này ngoài thông minh và xảo quyệt ra, có đôi lúc toàn cơ bắp đến mức hiển nhiên không ý thức được bản thân làm cái gì. Đàm Khắc Lâm thầm nghĩ chắc chắn cô không nhận ra trong cuộc gọi lần trước cô gọi cho anh ấy có tiếng khóc vọng ra, khiến anh ấy không thể không chạy tới bắt cô hiện nguyên hình.
“Khắc Lâm.”
Là giọng nói của bác sĩ Thôi.
Nghe nói bạn học cũ đến, đúng lúc bệnh viện không có việc, Thôi Thiệu Phong liền xuống dưới tầng đụng mặt bạn học cũ.
Vừa chào hỏi, Thôi Thiệu Phong vừa mỉm cười, thẳng đường đi tới trước mặt của bạn học cũ lại nhìn ra biểu cảm bạn học cũ lạnh lùng sai sai, kỳ quái: Sao lại tức giận vậy?
Quay đầu lại mới phát hiện Tạ Uyển Doanh đứng bên cạnh, cũng nắm bắt được trạng thái kỳ lạ cái cổ áo dựng đứng của cô, hỏi cô: “Cổ em bị làm sao thế?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận