Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2511: [2511 ] có lòng tin (length: 4036)

Đứng đối diện, lớp trưởng vả thẳng vào mặt nàng, nói: "Ta nghe thầy phụ đạo nói, bảo ngươi phải nằm viện một tuần."
Thật là trách nàng buổi sáng nhanh mồm nhanh miệng, thật ra thì khi nàng quay đầu nhìn thấy vẻ mặt kia của Đào sư huynh thì đã biết Đào sư huynh muốn xử lý nàng.
Nghĩ bác sĩ chủ trị đá ngươi ra hả? Được thôi, cho ngươi ở đủ một tuần lễ.
Một đám bạn học sau khi đọc được tin tức từ trên mặt nàng, liền "Ha ha ha", Triệu Triệu Vĩ, Lý Khải An bọn họ bốn người, trước cười trộm: Khó có dịp thấy được Tạ đồng học nếm mùi đau khổ.
Mấy bạn học khác nhìn quanh túi tài liệu trong tay nàng. Vì Đàm lão sư không nói có thể cho người khác xem, Tạ Uyển Oánh liền để túi tài liệu dưới gối mình.
Các bạn học người đứng, người ngồi, bắt đầu bàn tán về chuyện thầy phụ đạo thông báo về tổ đạo sư nghiên cứu khoa học.
Sáng sớm nay, vừa vặn ở chỗ này nghe thấy sư huynh cùng lão sư đối thoại, Tạ Uyển Oánh biết được một phần tin tức. Không ngờ, lát sau Nhậm lão sư lại đi ra nghe điện thoại, lần này liên tục nhận được điện thoại xin vào tổ đạo sư ngoại khoa, rồi cả điện thoại xin vào tổ đạo sư nội khoa.
"Hội Y nội khoa cơ bản đều gọi điện thoại cho Nhậm lão sư." Lý Khải An bọn họ nói cho nàng biết.
Đây là chuyện tốt, mọi người không cần lo lắng không có đạo sư nghiên cứu khoa học.
Nàng suýt quên, đám bạn học này, người nào người nấy cũng mang tâm khí cao ngạo, ngay từ đầu điểm thảo luận không phải ở việc không tìm được đạo sư, mà là ở việc muốn tìm được đạo sư mình mong muốn.
"Bọn ta đang chờ bên Hội Y gọi điện cho Nhậm lão sư." Phùng Nhất Thông bày tỏ mục tiêu của mình cùng mấy bạn khác từ trước tới nay.
Tạ Uyển Oánh nhớ đến sư huynh cô độc ở phòng khoa, hỏi: "Các ngươi thật sự không nghĩ tới việc ở lại Hội Y sao? Bên tim mạch can thiệp của Hội Y hẳn là sẽ tuyển người."
Mấy bạn học nhìn Lý Khải An.
Lý Khải An nói với Tạ đồng học: "Oánh Oánh, cậu đi đâu thì tớ đi đó."
Rất nhanh, cả đám định "vây đánh" hắn: Câu này sao có thể nói trước mặt Tạ đồng học như vậy được.
Tạ Uyển Oánh sẽ không dễ dàng bị Lý đồng học lừa gạt bằng một câu nói, mọi người đều là bạn học đồng thời cũng là đối thủ cạnh tranh, mọi người là đang đến dò hỏi tình hình của nàng.
Quả nhiên, mọi người rối rít hỏi tới nàng: "Oánh Oánh, cậu muốn tìm thầy nào làm đạo sư nghiên cứu khoa học vậy?"
"Chưa nghĩ ra." Tạ Uyển Oánh thừa nhận. Bản thân là người trọng sinh, ở phương diện nghiên cứu khoa học có chút kinh nghiệm và trải qua, là theo nguyên tắc nghiên cứu khoa học mà sư tỷ Du lần trước nói.
"Vậy có nghĩa là cậu không để ý đến việc thầy nào làm đạo sư của cậu phải không?" Các bạn học khác lại hỏi.
"Đúng vậy."
Đề tài nghiên cứu là quan trọng nhất, những thứ khác chỉ là thứ yếu. Nàng muốn mượn cơ hội làm nghiên cứu khoa học để tìm hiểu tình huống năm đó của ông ngoại nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lấy giai đoạn nghiên cứu của nghiên cứu sinh tiến sĩ làm khởi điểm cho một sự nghiệp nghiên cứu khoa học là một cơ hội rất tốt.
Xung quanh một đám bạn học ánh mắt đều thay đổi, hẳn là bị nàng kích thích.
Tạ đồng học quá tự tin, cho rằng cho dù là đạo sư có kỹ thuật nhị lưu tam lưu, chỉ cần phòng thí nghiệm mà người đó chủ trì phù hợp với phương hướng lựa chọn đề tài của nàng và cung cấp nền tảng thí nghiệm cho nàng, thì bằng khả năng của bản thân mình, nàng cũng có thể tạo ra thành tích.
Sau khi các bạn học rời đi, Tạ Uyển Oánh lấy túi giấy ra, rút tài liệu bên trong. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với đề tài nghiên cứu của các lão sư. Các lão sư đều là những người có kinh nghiệm thực tế trong nghiên cứu khoa học lâm sàng, trình độ nghiên cứu khoa học của bọn họ chắc chắn không thể nông cạn hoặc có những ý tưởng kỳ lạ như những bạn học này được. Hơn nữa, Đàm lão sư cũng không đối xử với nàng như một người mới bắt đầu không biết gì, như lúc ban đầu dạy nàng. Trước đây không cho nàng động vào nghiên cứu khoa học, bây giờ lại đưa cho nàng xem một tài liệu nghiên cứu, quả đúng là Đàm lão sư, lập tức cho nàng xem thứ sâu xa nhất.
(Đàm Khắc Lâm: Thời điểm mấu chốt cần ra tay thì phải ra tay.) Cám ơn mọi người đã ủng hộ!!! Chúc mọi người ngủ ngon ~ (Chương này kết thúc)
Bạn cần đăng nhập để bình luận