Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3192: [3192 ] không nghĩ tới (length: 4143)

Chu Nhược Mai tay kéo kéo vạt áo trước ngực, răng cắn môi suýt chút nữa cắn ra máu.
Chồng nàng nói không sai, Tạ Uyển Oánh lợi hại hơn nữa, nếu không có người chống lưng tuyệt đối không thể làm nên chuyện.
Giống như ban đầu Tạ Uyển Oánh thi đỗ thủ khoa khối tự nhiên rồi lên thủ đô học, nàng và chồng nàng căn bản không sợ. Bởi vì biết không có người chống lưng, thêm vào tình cảnh cô ta đơn độc, Tạ Uyển Oánh không thể có chỗ nào nổi bật lên được.
"Để một đứa học sinh đảm nhiệm cuộc đại phẫu như vậy là không đúng quy định. Ngươi hỏi thử bệnh viện của bọn họ xem, có dám đem loại tin tức này bùng nổ cho công chúng biết không?" Đinh Ngọc Hải bỗng nhiên lớn tiếng mắng trong điện thoại, tự cho mình là quang minh chính đại mà mắng, đắc ý mà mắng.
Bệnh nhân là đại minh tinh, cả nước quan tâm quốc tế chú ý bệnh án. Bệnh viện nếu không phải loại không sợ chết, ăn gan báo mới dám để một học sinh tiến hành phẫu thuật cho đại minh tinh. Dân thường tuyệt đối sẽ không hiểu cái gì gọi là kỹ thuật y học hàng đầu, sẽ không hiểu chuyện trong bệnh viện giảng dạy việc để sinh viên y khoa lên đài rèn luyện là điều bình thường, mà chỉ khẳng định bệnh viện làm vậy là coi thường mạng người, chắc chắn sẽ vì thế mà bao vây công kích bệnh viện.
Đây là chỗ lợi hại nhất của việc chênh lệch thông tin giữa người trong và ngoài ngành, có thể nói như một quả bom nguyên tử, có thể dễ dàng chọc tức dư luận.
Cho nên trong giới học thuật thường hay nói, những người chỉ làm học thuật đơn thuần, vĩnh viễn sẽ không đem mình lộ diện trước công chúng, bởi vì sẽ không nghĩ đến những ý niệm lệch lạc này. Chỉ có những người không thuần làm học thuật, thường hay suy nghĩ lệch lạc, mới có thể trước tiên nghĩ đến những chủ ý như vậy.
Bác sĩ Quảng tuyệt đối không ngờ mình đã chọc phải tổ ong vò vẽ, tay cầm điện thoại nghe lời của Đinh Ngọc Hải mà kinh hãi đến cực điểm.
Ý định ban đầu của chính ông là nói với Đinh Ngọc Hải xem cháu gái ông lợi hại như thế nào, để Đinh Ngọc Hải nhận người cháu gái này, đến lúc đó sẽ lôi kéo cả ông vào nhận biết.
Nhận biết thêm một người học thuật lợi hại của lớp hậu bối, đối với những người lớn tuổi sắp về hưu như họ cũng có nhiều lợi ích, tương đương với có thêm một sợi dây bảo hiểm cho sự nghiệp.
Không ngờ tới, thật sự không ngờ tới.
Hai vợ chồng Đinh Ngọc Hải đối với cô gái nhỏ này sợ là oán hận đến cực điểm, nếu không sẽ không giải thích được lời của Đinh Ngọc Hải không đơn giản là không thích, mà rõ ràng là hận không thể để đối phương chết.
Nói đi cũng phải nói lại, đây chỉ là một cô gái nhỏ, không cùng độ tuổi với bọn họ, không phải đối thủ trên cùng một đường đua. Cô bé ở thủ đô chứ không ở Tùng Viên, cũng không ở tỉnh lỵ, cũng không hề có quan hệ cạnh tranh với con trai Đinh Văn Trạch của hai vợ chồng Đinh Ngọc Hải đang đi làm.
Kỳ quái, hai vợ chồng Đinh Ngọc Hải làm sao lại hận người ta đến thấu xương như vậy?
Đừng cho rằng Đinh Ngọc Hải cùng Chu Nhược Mai giống như mẹ Trương Vi, chẳng qua là cảm thấy Tạ Uyển Oánh là người trước kia các bà xem thường mà bây giờ lại leo lên trên đầu các bà, trong lòng sinh ra cảm giác không cân bằng nên tức giận.
Trong lòng hai vợ chồng đã xác định, nếu để Tạ Uyển Oánh thật sự đắc ý, sợ là sẽ dao động nghiêm trọng đến cơ sở thế lực của hai vợ chồng.
Nếu Tạ Uyển Oánh đúng như bác sĩ Quảng nói là có thực lực, thì càng khiến cho hai vợ chồng sợ hãi lo lắng.
Hai vợ chồng họ chỉ là người tài bình thường, muốn ở trong xã hội này sống yên ổn, tuyệt đối sẽ không để người tài giỏi nắm quyền phát ngôn và chủ động. Người tài giỏi khống chế đến quyền lực chắc chắn sẽ đá những người bình thường như bọn họ ra ngoài.
Đủ để nói rõ Tào Dũng đánh giá lúc trước rất chính xác, bệnh viện nhỏ ở cái địa phương nhỏ này, tâm nhãn của con người là nhỏ đến muốn mạng.
Phó chủ nhiệm Lữ, bác sĩ Vương, cũng giống vậy đều thuộc loại người tương đối bình thường, nhưng người ta không có tâm nhãn nhỏ mọn đến mức này, nếu dám chơi xấu sẽ bị người ta giáo huấn thành người ngay trong một hai phút.
Nguyên nhân truy cứu đến cùng là, địa phương nhỏ thiếu hụt nhân tài. Những người có chút tài năng đều hướng thành phố lớn mà chạy, khiến cho địa phương nhỏ càng trở nên như đám thổ bá vương.
Đinh Ngọc Hải bọn họ dám chơi trò nhỏ, là ở địa bàn của mình đã quen ngang ngược, không có ai cản được.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận