Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1739: Cơ hội khó có được



Chương 1739: Cơ hội khó có được




Chương 1739: Cơ hội khó có được
Hóa ra đây là một nghĩa khác của câu nói người tài giỏi luôn có nhiều việc trong miệng các giáo sư sao?
Lá như vậy không sai. Cái gọi là người tài giỏi luôn có nhiều việc làm không phải là giáo sư lâm sàng áp đặt nhiệm vụ cho sinh viên. Tuy nhiên, những sinh viên y khoa xuất sắc có khả năng giải cứu nhiều bệnh nhân hơn trên lâm sàng, điều này làm tăng số lượng các nhiệm cấp cứu.
Nghe bạn học Lý gọi nhũ danh tiểu Triết của bạn học Cảnh, Tạ Uyển Doanh không thể không nhìn vào mặt bạn cùng lớp: Khuôn mặt trưởng thành của bạn học Cảnh dường như không phù hợp với hai từ "tiểu Triết" dễ thương.
"Cái tên tiểu Triết là do lớp trưởng và giảng viên đặt cho cậu ấy." Lý Khải An nói với bạn học Tạ lý do của hai từ "tiểu Triết".
Chắc hẳn phải có lý do gì đó mà lớp trưởng và giảng viên lại gọi bạn học Cảnh như vậy. Có lẽ là bạn học Cảnh có một mặt khác rất dễ thương?
Cảnh Vĩnh Triết nghiêm mặt cảnh cáo bạn học Lý: "Cái tên này không phải cho cậu gọi."
Bị đối phương nói như vậy, Lý Khải An hừ một tiếng rồi đem điện thoại đưa cho lớp trưởng: "Lớp trưởng gọi tiểu Triết."
Nhạc Văn Đồng ném cho các bạn học đang nô đùa một ánh mắt có chừng mực, cầm lấy điện thoại nói với tiểu Triết: "Cậu không muốn thì có thể không nói lời nào."
Câu này là do lớp trưởng hồ lô nói ra hình như có chút không đúng. Một đám nam sinh xung quanh che miệng cười.
Đối mặt với lớp trưởng, Cảnh Vĩnh Triết chỉ biết thở dài trong lòng.
"Doanh Doanh có đôi khi sẽ hành động bốc đồng hơn chúng ta. Cậu xem tình huống mà đưa ra quyết định sẽ ngăn chặn hay hỗ trợ cậu ấy." Nhạc Văn Đồng nói với cậu ấy. Vào những thời điểm quan trọng, các chàng trai phải đảm nhận vai trò của một người đàn ông. Đừng luôn nghĩ rằng nữ sinh đứng đầu lớp là rất mạnh mẽ, suy cho cùng cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối.
Cảnh Vĩnh Triết không có lập tức đồng ý. Nhìn bề ngoài thì những gì lớp trưởng nói không có gì sai, ngoại trừ việc có một ngưỡng kỹ thuật để làm thế nào phân biệt được xem bạn học Tạ có liều lĩnh về mặt kỹ thuật hay không. Sau cuộc quan sát tối nay, cậu ấy không nghĩ mình có thể làm được.
Nhóm nam sinh kia dường như có thể nghe được suy nghĩ của cậu ấy.
“Nếu như sớm biết vậy tôi đã chờ thêm một thời gian nữa để tới khoa phụ sản là có thể cùng Doanh Doanh đến Bắc Đô ba rồi.” Bạn học Phan tiếc nuối nói xen vào.
Không ngoài ý muốn, câu nói của cậu ấy lại khiến mấy cậu con trai khác phải chen lời vào: "Dựa vào cái gì? Cậu đừng có nằm mơ…”
Đối mặt với sự vây công chế giễu, bạn học Phan hiền lành có vẻ rất bình tĩnh: Bạn học Tạ đã thừa nhận cậu ấy từ trước. Về việc đối tác nào tốt hơn, chính bạn học Tạ là người quyết định chứ không phải họ.
Phùng Nhất Thông tức giận nắm lấy hai bả vai cậu ấy (PTH) lắc lắc, nhớ lại cảnh mình bị loại khỏi ca phẫu thuật can thiệp trước đó.
Nếu muốn nói điều gì đó được bạn học Tạ thừa nhận, bạn học Cảnh cho rằng mình cũng đã nghe thấy, liên nói với bạn học Phan: "Doanh Doanh rất biết cách nói chuyện."
Ai có thể đảm bảo rằng có phải hay không bạn học Tạ miệng ngọt, đối với người nào cũng đều cổ vũ.
Một nhóm nam sinh tranh nhau hỏi bạn học Tạ: "Doanh Doanh, cậu nói đi, trong số chúng tôi ai là người tốt nhất?”
Tất nhiên Tạ Uyển Doanh không muốn đắc tội bất kỳ bạn học nào của mình, vì vậy cô trả lời: "Mọi người đều biết rằng lớp trưởng là tốt nhất."
Bạn học Tạ này đã sử dụng lớp trưởng làm lá chắn cho mình.
"Doanh Doanh, cậu thật quá đáng. Lớp trưởng sẽ mắng chết cậu." Lý Khải An thay mặt những nam sinh khác nói với cô.
Lớp trưởng Nhạc là người tốt, cậu ấy sẽ không mắng cô đâu. Tạ Uyển Doanh rất tự tin về điều này. Chỉ nghe thấy lớp trưởng căn dặn bạn học Cảnh.
“Tiểu Triết, cơ hội hiếm có, cố gắng học tập." Nhạc Văn Đồng nói với bạn học.
Cơ hội quý giá này không chỉ đề cập đến kỳ thực tập tại khoa sản đại học Bắc Đô ba mà nhiều sinh viên y khoa mơ ước nhưng không được vào, mà còn đề cập đến trải nghiệm được hợp tác với bạn học Tạ trong khoa luân phiên. Nhiều sinh viên trong lớp muốn nhưng không có cơ hội này.
“Tôi biết rồi, lớp trưởng.” Lần này Cảnh Vĩnh Triết dùng sức gật đầu đáp.





Bạn cần đăng nhập để bình luận