Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 224 - Nguyên lai các đàn anh chính là có ý này



Chương 224 - Nguyên lai các đàn anh chính là có ý này




“Phòng điều trị bệnh lưỡng khoa chỉ cần hùa nhau quá mức sẽ hình thành quan hệ cạnh tranh mãnh liệt. Giống như chị trong phòng nội số 5 và đàn chị Du trong phòng nội số 6 của khoa nội tiêu hóa. Chị đi thực tập ở phòng nội 6, sau khi làm việc lại bị phân đến phòng nội 5. Từ nay về sau, chị và đàn chị Du biến thành Romeo và Juliet, gặp mặt nói chuyện cũng không thể quá thân thiết, nếu không đồng nghiệp cùng khoa nghe được sẽ cho rằng bọn chị tiết lộ cơ mật của phòng. Mỗi lần bàn luận về tiền thưởng chia từ quỹ ngân sách trong bệnh viện, phòng của hai chúng ta lại cạnh tranh trực diện.” Khương Huệ Châu nói.
Cùng đạo lý đó, phòng ngoại tổng hợp 1 với phòng ngoại tổng hợp 2 cạnh tranh vô cùng thê thảm.
“Người của phòng ngoại tổng hợp 2 đa số đều là người trẻ tuổi, làm việc để thăng tiến, ưa thích việc khiêu chiến với chuyện mới mẻ, không quen nhìn cách làm việc của phòng ngoại tổng hợp 1 hơi truyền thống với lề mề, bởi vậy rất nhiều chuyện không kiên nhẫn được.” Khương Huệ Châu nói: “Đám người bọn họ nghe nói ý tưởng chung là không cần đưa sinh viên không được việc đến làm gì, lãng phí thời gian.”
Đã hiểu rõ, được làm việc với một giáo sư già bên phòng ngoại tổng hợp đối với sinh viên nào cũng yêu thương bảo vệ tạo nên vẻ tươi sáng rõ rệt, cạnh tranh giáo sư phụ trách nào cũng đều là chuyện tốt.
“Người hướng dẫn tiểu học muội đi bên phòng ngoại tổng hợp 2 là ai vậy?” Hà Hương Du lo lắng cho tiểu học muội.
“Chủ nhiệm phòng ngoại tổng hợp 2 là tiền bối lớp tám năm chúng ta, đàn anh Thẩm Cảnh Huy, năm nay hơn bốn mươi, so với toàn bộ chủ nhiệm thì xem như một trong những người trẻ tuổi. Người khác rất tốt, nhưng chủ nhiệm quản lý giáo viên phụ trách rất thích phân phó bên dưới. Chủ nhiệm bận quá không cách nào quản hết mọi chuyện. Ở bệnh viện chúng ta, phần lớn các phòng đều giao việc này cho bác sĩ nòng cốt là thanh niên tuổi trẻ tài cao, cho rằng ánh mắt của người trẻ tuổi nhìn người càng chuẩn hơn với người già. Thâm niêm gần với sinh viên y có thể hiểu rõ ý của sinh viên y hơn.”
“Tiền bối Thẩm bận rộn không thể giúp Tiểu học muội phải không?” Hà Hương Du hỏi.
“Chắc chắn rồi. Anh ấy làm chủ nhiệm cần phải chú ý công bằng, không thể cho những người khác kiếm cơ hội tới cáo trạng.” Khương Huệ Châu giải thích.
“Đàn chị Khương, phòng ngoại tổng hợp 2 còn có 1 vị đàn anh của chúng ta đó sao? Anh ấy hình như hơn ba mươi tuổi, có phải anh ấy tới dạy không?”
“Chị nghe ngóng được, năm nay đàn anh Cao Chiêu Thành phụ trách nhiệm vụ chẩn bệnh phòng ngoại tổng hợp 2, đoán chừng không tới dạy khối 1 này được rồi.” Khương Huệ Châu lắc đầu.
Tiểu học muội sắp xong đời sao?
“Chuyện tới nước này, em từ từ hẵng đến. Chớ nóng vội, nhớ rõ nguyên tắc làm việc đầu tiên trong khoa lâm sàng càng phải làm việc cẩn thận.” Khương Huệ Châu nói ra một vài nguyên tắc chuẩn trong thực tập cho Tiểu học muội: “Chị biết rõ quan hệ giữa em và bác sĩ Giang bên ngoại tổng hợp 1 không tệ. Nhưng nơi em đi thực tập là ngoại tổng hợp 2 không phải ngoại tổng hợp 1. Chị kể chuyện xưa của chị cho em nghe để nhắc nhở vài câu, ngàn vạn lần đừng tìm bác sĩ Giang qua lại. Không có giáo sư nào thích sinh viên của mình qua lại với giáo sư khác, huống chi hai phòng còn là đối thủ cạnh tranh. Nói cách khác, đưa em tới đây để làm gì? Lần trước lúc cấp cứu, đàn anh Tào và đàn anh Hoàng đã cho em lời khuyên rồi.”
Nguyên lai các đàn anh chính là có ý này. Tạ Uyển Doanh nghĩ lại, đàn anh Tào và đàn anh Hoàng thật tốt.
Đêm nay, cô kiên quyết nhớ kỹ lời mà đàn chị nói.
*
Đã qua hai ngày, thứ tư Tạ Uyển Doanh chính thức tiến vào thực tập khoa lâm sàng.
Thời tiết buổi sáng nắng ráo sáng sủa, khí lạnh mùa đông tan biên, nhiệt độ ấm lên không ít, chào đón không khí mùa xuân đến.
Tạ Uyển Doanh và chị hai Liễu Tịnh Vân đi cùng nhau trò chuyện trên đường đến bộ phận bệnh viện, đi đến bậc thang đầu tầng ba thì tách ra.
Khu ngoại tổng hợp 2 ở tầng 6, là một khu rất lớn. Đối diện là khoa chỉnh hình lại không có quan hệ gì tốt đẹp.
Đến phòng bệnh lúc bảy giờ đồng hồ, một thân một mình đẩy cửa phòng bệnh ra, cô đã có cảm giác của ngày đầu tiên mới đến thực tập kia.
Bệnh viện sớm đã qua giờ nghỉ. Trong hành lang, y tá chạy tới chạy lui, dự định đẩy một số bệnh nhân tới phòng phẫu thuật để làm phẫu thuật đầu tiên. Thứ tư không có phòng lớn làm kiểm tra, phẫu thuật đầu tiên là quá sớm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận