Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2801: [2801 ] cùng thu hồng bao không quan hệ (length: 4002)

Có tiền có thể sai khiến cả quỷ thần. Tạ Uyển Oánh nàng hiểu điều đó.
"Ai cho phép nàng đi quyên hiến?" Tạ Uyển Oánh hỏi, "Là vị bác sĩ nào, ngươi nói."
"Ta không biết, mẹ nàng cũng không chịu nói cho nàng. Có lẽ ngươi có thể đi điều tra thử xem." Hồ Hạo nói, "Ngươi đừng hiểu lầm, ta gọi cuộc điện thoại này cho ngươi không phải là muốn ngươi đi điều tra. Ta chỉ là thay mặt Trương Vi nói cho ngươi biết. Sự thật là như vậy, ngươi không cần tiếp tục bị cuốn vào, cảm ơn ngươi vì nàng ấy đã làm những chuyện này."
Trong phòng làm việc hoàn toàn im ắng, bầu không khí hoàn toàn không đúng.
"Oánh Oánh với bọn nó tầm hai ngày nữa sẽ qua bên chỗ ngươi. Ngươi tự xem mà liệu. Chuyện ở đây ta sẽ giải quyết." Tào Chiêu nói với em trai.
Tào Dũng điềm tĩnh nói: "Ngươi nói với nàng, bảo nàng đừng lo lắng. Chuyện này ta sẽ xử lý."
Cúp điện thoại, Tào Chiêu nói với em gái: "Được rồi, chuyện này em không cần để ý nữa. Ngày mai nếu các em muốn đi, chiều mai sau khi tan làm anh sẽ dẫn các em đi ăn một bữa cơm."
Được thầy cô mời ăn cơm, nghe nói các thầy cô bộ môn rất hài lòng với biểu hiện của bọn họ mấy ngày hôm nay. Cả đám bạn học không khỏi vui mừng hớn hở.
Mọi người đặc biệt trân trọng hai ngày cuối cùng ở bệnh viện. Ban ngày ở bệnh viện bận túi bụi, đến lúc tan làm mấy bạn học lại cùng nhau bàn tán chuyện này. Bạn học Trương Đức Thắng cho rằng: "Nếu bác sĩ nào nhận hối lộ cũng sẽ không làm chuyện xấu xa."
Thì là, không có bác sĩ nào ngu đến mức nhận hối lộ xong rồi đi làm hại đến tính mạng người ta. Bác sĩ nhận hối lộ cũng chỉ vì tư lợi. Hơn nữa, lương bổng đãi ngộ của thầy cô trong viện rất cao, càng không cần làm chuyện ngu xuẩn như vậy.
Về đến trường học, phát hiện sim điện thoại hết tiền, Tạ Uyển Oánh cùng mấy bạn học mỗi người một ngả, từ phía sau trường học đi xuyên qua phố ăn vặt để mua thẻ nạp tiền. Đi ngang qua tiệm tạp hóa bán thẻ bên cạnh một quán ăn nhỏ, nàng thoáng thấy mấy gương mặt quen thuộc.
Chương Tiểu Huệ cùng Hoàng Bội Bội và Thẩm Hi Phỉ ba người đang ngồi ăn cơm tại một chiếc bàn nhỏ bên trong.
Chờ đến khi thức ăn được bày ra, Hoàng Bội Bội cùng Thẩm Hi Phỉ nhìn Chương Tiểu Huệ với vẻ mặt hơi nghi hoặc. Hôm nay hai người họ kéo Chương Tiểu Huệ ra ngoài ăn cơm là vì nghe nói học bổng của Chương Tiểu Huệ bị hủy, muốn an ủi đối phương đôi câu.
Nhưng sắc mặt của Chương Tiểu Huệ rất kỳ lạ, không giống mọi khi. Nếu như là trước đây, lúc này Chương Tiểu Huệ hẳn đã tỏ ra vô cùng tức giận, rồi sẽ nhờ vả các nàng tìm xem ai là kẻ nào đó trong tối nhằm vào mình để làm chuyện xấu xa.
"Tiểu Huệ, cậu không sao chứ?" Hai người cẩn trọng hỏi.
Ổn sao? Đương nhiên không ổn rồi. Chẳng ai vui vẻ gì khi bị hủy học bổng cả. Nhưng mà bị hủy học bổng thì làm sao so được với việc không thể quay lại làm bác sĩ lâm sàng mà phải chịu sự đau khổ giày vò. Ngày đó sau khi từ Ngụy Trạch trở về, trong lòng nàng tính ra trong lúc vô tình cũng đã hiểu rõ điểm này.
"Ê, Tạ Uyển Oánh?" Thẩm Hi Phỉ ngồi đối diện nàng chợt kêu lên, tựa như vừa thấy ma.
Hai người kia cũng quay đầu nhìn theo, thấy đúng là nàng đang tiến đến, vô cùng kinh ngạc. Nghĩ rằng nàng cùng ba người các nàng vốn đâu có thân quen gì.
Dừng bước, Tạ Uyển Oánh nói với Hoàng Bội Bội: "Sư tỷ, em nhớ chị là bác sĩ khoa huyết học."
Thần tiên ca ca với Tào sư huynh không cho nàng lại phản ứng đến chuyện này, nhưng không cho phép nàng hoàn toàn quên mất sự việc cần phải điều tra. Chuyện này không liên quan đến Trương Vi. Nàng là bác sĩ, chỉ cần thấy chuyện này sẽ không thể nào làm như không biết, như không có chuyện gì xảy ra.
Khác với suy nghĩ của bạn học Trương Đức Thắng, nàng Tạ Uyển Oánh cho dù kiếp trước từng làm bác sĩ kinh doanh cũng biết rõ không ít ví dụ thực tế, không cho rằng chuyện này sẽ đơn giản. Việc Hồ Hạo nói đến chuyện ép bệnh nhân bị gãy xương phải quyên tủy có khả năng là sự thật. Có lúc chuyện này không liên quan đến việc bác sĩ nhận hay không nhận hối lộ, nhưng kết quả đồng dạng rất tệ.
"Ừ. Sao thế?" Hoàng Bội Bội hỏi.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!!! Ngủ ngon nhé mọi người~ (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận