Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3819: [3819 ] mâu thuẫn lục đục (length: 4372)

Rời khỏi Khương Minh Châu và Vu Học Hiền liền bàn luận về chuyện này. Ý kiến của Khương Minh Châu thống nhất với Lỗ lão sư, cho rằng rất có khả năng tiểu sư muội bị người duyệt bản thảo ở nước ngoài kỳ thị.
Việc nàng vừa gặp mặt đã hỏi ngay, cũng là bởi vì từ khi Hà Hương Du canh chừng nói sắp thông qua, kết quả mãi chưa thấy hồi âm khiến người ta không khỏi bối rối.
Khương Minh Châu chủ trương: "Nàng nên đi đưa ý kiến cho chủ biên, khiếu nại rằng người duyệt bản thảo có vấn đề."
Tạp chí quốc tế nổi tiếng gánh trên vai danh tiếng, chủ biên so ra mà nói là người làm khoa học tương đối lý tính công bằng.
Vu Học Hiền dùng ngón tay đẩy gọng kính xuống, tỏ ra so với bà cô trẻ tuổi có vẻ tỉnh táo hơn nhiều.
Sự tình nào có đơn giản như vậy, nếu một vụ khiếu nại có thể giải quyết vấn đề, vậy sao còn cần ban quản lý phải cường điệu muốn xây dựng tốt nền tảng trong nước.
Công bố thành quả học thuật gọi là gì?
Là giành lấy quyền độc quyền kiến thức.
Ngươi thử nghĩ xem, nếu như bài viết nghiên cứu của ngươi có đề tài vừa hay tương đồng hoặc có điểm tương tự với người khác, mà người này vừa khéo là người duyệt bản thảo đó. Ngươi nghĩ xem, nếu người duyệt bản thảo kia thấy thành quả nghiên cứu chưa ra lò của mình bị ngươi cướp trước một bước, tâm lý hắn chẳng phải sụp đổ sao, liệu có để cho ngươi thuận lợi thông qua không?
Vấn đề luận văn của Tạ đồng học chủ yếu là ở chỗ trong nước không hề có đại lão nào đặt nghi vấn mà đã thuận lợi thông qua. Ở đây không cần phải nói đến việc ở trong nước ai cũng nể mặt Tào Dục Đông đại đại lão. Chuyện này là không thể nào. Bản thân Tào Dục Đông cũng có đối thủ cạnh tranh. Đừng trách Lỗ lão sư nghi ngờ người ở nước ngoài đeo kính màu, lòng mang ý đồ khó lường.
Sự cạnh tranh nhân tài trên học thuật quốc tế càng nhiều, hiển nhiên tàn khốc hơn rất nhiều so với ở một quốc gia riêng lẻ trong nước.
Đừng có nói mấy lời ngây ngô như học giả không biên giới, đó là đang lừa bịp những người trẻ tuổi không hiểu sự đời. Ở quốc tế có những kẻ trong lòng đã có tính toán, chỉ mong dùng mấy lời hoa mỹ này để mấy nhà học thuật thuần khiết mơ hồ, mộng tưởng chia sẻ kết quả của mình cho họ.
Nếu mình nghiên cứu không ra thì có thể thông qua chia sẻ kết quả của người khác để có cơ hội tham khảo.
Có thể nói, thế giới các học giả có chỉ số IQ cao chưa bao giờ là thanh cao, ngược lại ẩn chứa cơ mật "tàn sát". Giới học thuật cần tiền, không có tiền không phát triển được, vì thế tất yếu móc nối với lợi ích thương mại. Thương chiến như chiến trường, vậy thì giới học thuật sao lại không phải chiến trường chứ.
Từ đó có thể thấy, một khi trong quá trình gửi bản thảo ngươi không may gặp phải loại vấn đề này, tình hình sẽ còn phức tạp hơn những gì ngươi tưởng tượng rất nhiều.
Chỉ cần có tranh chấp về lợi ích, thì những người duyệt bản thảo trong cùng ngành sẽ không ngầm giở trò với ngươi là điều không thể tránh khỏi. Mà thủ đoạn của những người IQ cao càng nham hiểm khó lường. Lấy Chu Nhược Mai làm ví dụ, thủ đoạn của nàng cũng đã là rất thâm độc rồi, nàng ta chẳng qua chỉ là một con tép riu có chỉ số IQ không đáng kể mà thôi.
Cách thường thấy nhất chính là: kéo chết ngươi.
Không trực tiếp từ chối ngươi. Từ chối trực tiếp sẽ khiến ngươi nộp chỗ khác mất. Tốt nhất là một lần, hai lần, ba lần bắt ngươi phải sửa đi sửa lại bản thảo nhiều lần. Đây là lý do vì sao thời gian duyệt bản thảo có thể kéo dài đằng đẵng đến không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên tuyệt đối không thể nói cứ sửa bản thảo là do người duyệt có ý xấu. Làm sao nhận biết người duyệt có ý tốt hay tâm địa bất chính.
Trường hợp Tạ đồng học gặp phải chính là như vậy.
Bác sĩ Lý Hiếu Thâm tiết lộ tin tức tốt cũng không sai. Ba lần duyệt bản thảo đầu trên nền tảng quốc tế, cô ấy đều nhanh chóng thông qua cùng với bên trong nước, khiến người ta suy đoán bản thảo của cô ấy sắp được đăng tải. Cuối cùng cô ấy lại bị mắc kẹt ở người duyệt thứ tư.
Vị người duyệt thứ tư này một mực bắt lỗi ngữ pháp trong luận văn của cô.
Điều này lại lần nữa chứng minh lời nói của ban quản lý là có đạo lý. Việc nền tảng trong nước lớn mạnh lên có thể chiếm một lợi thế cần có khác: Hệ thống ngôn ngữ.
Những lũy thành học thuật của hệ thống ngôn ngữ khác biệt, cùng cạm bẫy học thuật là điều người ngoài ngành khó có thể tưởng tượng được.
Nếu như người duyệt bản thảo thực sự bắt lỗi sai về ngữ pháp của cô, không phải, mà là cố ý bắt bẻ ngữ pháp nhằm mục đích khiến cô từ bỏ thông tin học thuật then chốt của luận văn, từ bỏ kết cấu logic trong luận văn của chính mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận