Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 305 - Sự yêu mến của tiền bối



Chương 305 - Sự yêu mến của tiền bối




“Không phải kiểu tán tỉnh giống như cậu là được.” Phó Hân Hằng nói.
Thường Gia Vĩ nổi giận, đứng lên đá vào cái ghế, quay đầu nói với anh ấy: “Tôi từ trước đến nay chưa từng quan hệ với phụ nữ, không phải là anh không biết. Nếu như tôi có tình ý với người con gái nào đó, chắc chắn tôi sẽ theo đuổi nghiêm túc.”
Nói xong câu này, anh ấy đá bịch vào cửa đi ra ngoài.
Chu Tuấn Bằng sờ mũi. Không nghĩ chưa đầy một lúc sau Thường Gia Vĩ lại tự mình quay lại, dọa Chu Tuấn Bằng lại sờ lên mũi: Cái người này sao vậy nhỉ?
“Tôi hiểu rồi, đây là anh muốn nhắc nhở tôi, không muốn để tôi mang tiếng là bỏ rơi người khác, không có lợi cho việc thăng chức phó chủ nhiệm tiếp theo trong 2 năm tới.” Thường Gia Vĩ cúi đầu thở dài. Bạn học cũ thật là có lòng, anh ấy đã hiểu ra rồi.
Phó Hân Hằng không có phản ứng, ánh mắt vẫn nhìn vào máy tính trong phòng làm việc.
“Đi thôi, đi ăn cơm.” Thường Gia Vĩ gọi anh ấy.
“Vậy anh đi thay quần áo đi.”
“Gặp nhau ở dưới lầu, tôi lái xe.” Nói xong câu này, Thường Gia Vĩ quay người lúc đi ra cửa như nhớ lại gì đó, quay đầu hỏi anh ấy: “Hôm nay khiến cho cô bé kia khóc , có phải cũng có phần tham gia của anh không?”
“Đó không phải là việc giáo sư nên làm sao?” Phó Hân Hằng giọng nói lạnh nhạt trả lời.
Trong lòng Thường Gia Vĩ chợt rùng mình: Cô bé đáng thương có lẽ là bị mấy vị giáo sư này hợp lại dạy dỗ rồi.
Rời khỏi phòng xét nghiệm, trên đường đi Tạ Uyển Doanh nhận được điện thoại hỏi thăm của La Yến Phân, thế là an ủi đối phương vài câu: “Không sao không sao, giáo sư Đàm không có làm khó tôi.”
Tiếp theo đó là nhận được điện thoại của chị ba: “Tạ Uyển Doanh, đến nhà ăn ăn cơm đi. Chị, chị hai và chị Khương đều ở đây.”
Tạ Uyển Doanh bước thật nhanh đi đến nhà ăn bệnh viện.
Tới ngay cửa, Hà Hương Du kéo cô lại nói: “Đi thôi, không cần lấy cơm đâu, bọn chị lấy cho em luôn rồi.”
Nghe giọng điệu này của đàn chị, đoán là tất cả các chị đều đã biết chuyện của cô rồi. Tới bàn ăn nằm trong góc, chị cả và chị Khương ở đối diện cười, còn có bác sĩ Kim. Ánh mắt mấy người này đều nhìn vào cô.
“Chị, giáo sư.” Tạ Uyển Doanh chào lên một tiếng.
Hà Hương Du ấn cô ngồi xuống: “Biết sức ăn của em mạnh nên đã lấy cho em thêm nhiều cơm và thức ăn, không đủ thì cứ nói lại lấy thêm cho em.”
Bác sĩ Kim nghe xong thì cười: “Sao vậy, sức ăn của em ấy mạnh lắm hả? Có giống con trai không?”
“Em cảm thấy sức ăn của em trai em còn không mạnh bằng em ấy.” Hà Hương Du thành thật nói: “Em trai em là học sinh cấp 3, cơ thể đang phát triển.”
Bác sĩ Kim thở dài: “Không phải mấy lão kia thấy sức ăn của em mạnh vậy nên xem em là con trai mà dạy dỗ chứ.”
Mấy người các cô vừa nghe xong liền cười lên, vừa cười vừa dùng ánh mắt lo lắng nhìn Tạ Uyển Doanh.
“Em thế nào rồi? Sáng nay Đàm Khắc Lâm bảo em đi làm gì vậy?” Bác sĩ Kim giữ lấy bàn tay nhỏ của cô hỏi.
“Giáo sư Đàm bảo em đến phòng phẫu thuật ạ.” Tạ Uyển Doanh trả lời.
“Aiya, cái lão này, mọi người nói cậu ấy đáng sợ, kết quả là tôi vừa nghe chị Khương của em nói là em từng nói cậu ấy không đáng sợ. Tôi đang nghĩ là đây là chuyện gì vậy chứ.” Bác sĩ Kim nghĩ muốn nát óc.
Không đúng nha, cô không có nói giáo sư Đàm không đáng sợ, cô nói giáo sư Đàm là người tốt. Người tốt và đáng sợ không có mâu thuẫn với nhau.
“Anh ấy dạy dỗ em nghiêm khắc như vâỵ, em vẫn cảm thấy anh ấy là người tốt sao?”
“Ừm.”
Giáo như nếu như không quan tâm sinh viên, thì cũng chẳng muốn quản làm gì.
“Anh ấy bảo em đến phòng phẫu thuật làm gì?”
Đến để xem 1 người. Thành thật mà nói chuyện khiến cô bất ngờ nhất là, những người tham gia không chỉ có giáo sư Đàm, mà cô đã bị mấy vị giáo sư hợp lại dạy dỗ một trận. Trong đó cô bất ngờ nhớ là đàn anh Tào cũng có tham gia.
Bình thường đàn anh Tào luôn cười vui vẻ, là người chăm sóc dịu dàng với cô nhất, cô vốn cho rằng anh là giáo sư dịu dàng nhất. Kết quả…đúng vậy, đàn anh Tào là người cung cấp xác bệnh nhân, không phải là xác bệnh nhân khoa ngoại tim, cũng không phải là xác bệnh nhân khoa ngoại tổng hợp 2 mà là xác bệnh nhân khoa ngoại não.



Bạn cần đăng nhập để bình luận