Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3575: [3575 ] hiệu ứng (length: 4125)

Những người khác thấy tình huống như vậy đều sớm tránh đi cho xa. Nữ tiếp viên hàng không cũng không dám ngăn cản, một người một người đều là bệnh nhân đang cầu cứu mạng, ngươi mà ngăn thì lỡ người ta có xảy ra chuyện gì bất trắc có khi sẽ ăn vạ bạn ngã xuống đất thì coi như xong đời.
Quách Tử Hào mồ hôi ướt đẫm lưng, chỉ cảm thấy bà cô kia sắp bẻ gãy tay mình rồi, đứng đối diện phụ thân bệnh nhi thì kéo dài khí thế hung hăng trừng nhân viên y tế bọn họ. Trong tình cảnh nguy hiểm mà nhân viên y tế bọn họ đang gặp phải thì Tạ bác sĩ đâu rồi?
Đeo ống nghe lên, sự chú ý phải tập trung vào vùng nghe tim phổi của bệnh nhân trước, nếu không không cẩn thận sẽ nghe sót hoặc nghe nhầm mà phán sai bệnh tình bệnh nhân. Đối với những người bệnh trông thấy được rõ là đang nguy kịch như thế này, tuyệt đối không được coi thường. Tạ Uyển Oánh dồn toàn bộ tinh thần vào thính giác của mình, tình hình xung quanh nếu không có bệnh nhân nào khác cần bác sĩ cấp cứu ngay lập tức thì tạm thời không lọt vào mắt nàng.
"Này!" Người nhà bệnh nhi mạnh kêu nàng hai tiếng.
Sau đó mọi người phát hiện nàng vẫn không nhúc nhích, giống như biến thành người gỗ đá.
Đầu của Quách Tử Hào muốn nổ tung, đây là vị Tạ bác sĩ ưu tú mà tiền bối nói sao? Sao tai lại bị điếc vậy? Chẳng lẽ nàng không biết tình hình bây giờ thế nào sao?
"Tôi kêu cô đấy!" Người nhà hấp tấp không kịp đợi, thấy phụ thân bệnh nhi đưa tay ra túm áo blouse trắng của bác sĩ, vẻ mặt thể hiện rằng bác sĩ dám coi thường lời kêu cứu mạng của ta.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều nuốt nước miếng ừng ực một tràng, trong không khí dường như có ánh lửa bắn ra tứ phía, như muốn nổ tung.
"Chúng ta xuống máy bay trước đi." Có người đề nghị với tiếp viên hàng không.
Người ta muốn đánh nhau cứ để người ta đánh nhau, những người không liên quan như bọn họ chỉ muốn tránh tai vạ.
Đại đa số người đều muốn tránh họa tìm lợi, không muốn rước họa vào thân, còn ai đúng ai sai không muốn quan tâm. Đây chính là hiệu ứng người đứng xem nổi tiếng.
Quách Tử Hào trong chốc lát cảm nhận được sự lạnh nhạt trong nhân thế là như thế nào.
Thực ra, tại nơi khám chữa bệnh, trong các mâu thuẫn quan hệ bệnh nhân và bác sĩ, sự lạnh nhạt của đám đông như thế này là vô cùng phổ biến. Đây cũng là nguyên do vì sao rất nhiều nhân viên y tế cảm thấy lòng mình nguội lạnh, muốn ôm nhau sưởi ấm, cảm thấy người dân bình thường lúc bệnh tật thì coi nhân viên y tế như thánh, kết quả khi thiên sứ có chuyện thì ai nấy đều khoanh tay đứng nhìn.
Trong bệnh viện thì còn đỡ, còn có không ít đồng nghiệp giúp mình chống đỡ. Ra ngoài thì đa số chỉ có thể dựa vào bản thân.
Có người mở miệng trước thì những người khác liền nhao nhao hưởng ứng theo.
Đa số hành khách kịch liệt yêu cầu nên nhân viên tiếp viên hàng không đành phải tổ chức cho các hành khách còn lại trên máy bay rời đi trước. Vốn dĩ, dự tính để nhân viên y tế đưa bệnh nhân xuống máy bay trước, dù sao thì bệnh nhân luôn được ưu tiên.
Người nhà bệnh nhi và bà cô thấy những người khác đi hết thì trong lòng tức thì căng thẳng.
Bà cô tựa vào người Quách Tử Hào kêu la: "Bác sĩ, tôi không thở được."
Phụ thân bệnh nhi không túm áo blouse trắng của bác sĩ nữa mà đột ngột tiến lên nắm lấy vai bác sĩ: "Sao cô không nói gì vậy, cô không phải là bác sĩ sao?"
Cuối cùng cũng nghe thấy rõ ràng, Tạ Uyển Oánh tháo ống nghe, lúc xoay người hất mạnh tay người đang túm vai mình, nói: "Tôi đề nghị các người tự gọi xe đưa đứa trẻ đến bệnh viện đi."
"Cô nói cái gì? Chẳng phải xe cứu thương sắp đến rồi sao?"
Nếu lúc này nói, xe cứu thương phải ưu tiên chở bệnh nhân nặng hơn đến bệnh viện thì người nhà này chắc chắn sẽ còn làm loạn hơn nữa. Điểm này không cần ai nói thì Quách Tử Hào và những người bình thường khác cũng có thể đoán được.
Phụ thân bệnh nhi quả nhiên nổi giận: "Con tôi bệnh đến mức này rồi mà cô bác sĩ còn không thèm nhìn, còn bảo chúng tôi tự gọi xe đưa nó đến bệnh viện ư!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận