Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1825 - Hai anh em



Chương 1825 - Hai anh em




Giáo sư Thôi nói chuyện không vòng vo tam quốc như giáo sư Đàm, trực tiếp hỏi thẳng cô.
“Không sao đâu ạ.” Tạ Uyển Doanh lắc đầu với tiền bối của mình.
“Không sao thì em kéo cổ áo xuống đi. Bệnh viện chúng tôi đủ ấm, sẽ làm em nóng chết đấy.” Thôi Thiệu Phong vừa nói, hai tay không nói nhiều vươn ra chủ động giúp cô kéo cổ áo xuống. Lý do chính là các giáo sư đều tò mò về bí mật được che giấu đằng sau chiếc cổ áo cao này.
Giáo sư Thôi này với tư cách bạn học của giáo sư Đàm, động tác nhanh như tia chớp, không khách sáo. Tạ Uyển Doanh vội vàng lui về sau hai bước, sắp hù chết cô rồi. May mắn là có người đến, tạm thời khiến sự chú ý của hai giáo sư chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Bóng hình nữ bác sĩ xuất hiện trên hành lang là bác sĩ Lưu Ly mà cô đã gặp ở phòng khám sản khoa. Nhìn thấy Đàm Khắc Lâm từ đằng xa, bác sĩ Lưu Ly không chờ được mà hét lên: “Anh.”
Anh trai sao? Bác sĩ Lưu Ly và giáo sư Đàm lại là hai anh em…
Tạ Uyển Doanh nhớ lại ấn tượng lần đầu bác sĩ Lưu Ly để lại cho cô, cũng xem là cô cảm thấy cô ấy có điểm giống với ai đó, hóa ra là có khuôn mặt lạnh lùng và kiêu ngạo rất giống giáo sư Đàm.
“Không phải.” Vừa đến phòng cấp cứu nhìn thấy nét mặt của cô, Lưu Ly phủ nhận.
Người ta phủ nhận không phải anh ruột, sự thật họ là anh em cùng chung dòng họ.
Lưu Ly sốt ruột, không muốn bị người khác hiểu lầm, đại khái không muốn nhiều người biết cô ấy và Đàm Khắc Lâm có mối quan hệ đặc biệt. Anh họ mình là chuyên gia nội soi ổ bụng Quốc Hiệp nổi tiếng gần xa, ở nơi làm việc rất có uy quyền. Ngược lại cô ấy mới vào nghề không lâu, chỉ là bác sĩ nhỏ, tên tuổi gì cũng không có. Cô ấy không muốn liên lụy đến anh họ mình, càng không muốn tạo áp lực không cần thiết cho bản thân.
Đàm Khắc Lâm không phản ứng gì, đối với ông lớn như anh ấy có nhận người thân hay không hoàn toàn chả sao cả. Nhìn em họ Lưu Ly, trực tiếp hạ mệnh lệnh xuống dưới: “Anh mang tài liệu đến cho em, để ở trong xe, em đi khám cho bệnh nhân trước đi.”
“Vâng, anh.” Lưu Ly đáp vèo một tiếng.
Anh họ ông lớn rất nghiêm khắc.
Xem ra giáo sư Đàm không phải tới tìm giáo sư Thôi, mà tới tìm giáo sư Lưu Ly. Điểm này vượt ngoài dự đoán ban đầu của Tạ Uyển Doanh.
Kỳ thực cô đã đoán sai rồi. Lưu Ly biết anh họ mình không có thời gian tự đến giao đồ cho cô ấy, trước khi xem bệnh nhân còn lướt qua khuôn mặt Tạ Uyển Doanh, đồng thời không quên chào hỏi với bạn học của anh họ hiện giữ chức lãnh đạo phòng: “Chủ nhiệm thôi.”
“Ừ.” Biết rõ quan hệ của anh em nhà họ, Thôi Thiệu Phong thản nhiên đáp lời, sau đó quay đầu lại nói với Đàm Khắc Lâm: “Cậu đúng là người tốt, tự mình lái xe mang thứ đó tới cho cô ấy.”
Bạn học cố ý nói lời này, biết rõ anh ấy không phải người tốt như vậy. Món đồ này không cần anh ấy đích thân đưa tới tận tay đối phương, lái xe đến rồi ném trực tiếp cho người gác cổng bệnh viện mang vào trong nhanh hơn.
Đàm Khắc Lâm nheo mắt hướng ánh nhìn về phía trên cổ áo của sinh viên lần nữa đánh giá.
Đêm nay muốn khiến giáo sư quên mất cổ áo này của cô dường như cực kỳ khó khăn. Bây giờ Tạ Uyển Doanh hiện đang trong thế khó.
Y tá đến tìm người nhà bệnh nhân, nói rõ ràng: “Anh đi đăng ký rồi đóng phí cho bệnh nhân trước đi.”
Anh La không muốn bỏ chút tiền nào ra, nghiêng đầu chỉ về hướng Tạ Uyển Doanh: “Yêu cầu cô ấy trả tiền, là cô ta hại em gái tôi sảy thai, cô ta muốn giết con của em gái tôi.”
Dọa nạt? Lời nói của người này có ý gì? Họ có liên quan gì vậy?
“Tôi nói bao nhiêu lần rồi.” Triệu Văn Tông đang giúp cảnh sát ghi chép lại phải hớt hải quay lại, giải thích rõ đầu đuôi sự tình cho mọi người hiểu và chứng minh danh dự của bạn học Tạ: “Doanh Doanh không có đồng ý với Hồ Hạo để em gái anh nạo thai. Tôi có thể lôi Hồ Hạo quay trở lại đây đối chất với người này.”
Hồ Hạo là ai?



Bạn cần đăng nhập để bình luận