Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 1990: [1990 ] muốn chuyên nghiệp (length: 4089)

Người ở thủ đô phụ trách bảo vệ sức khỏe của viện, có lẽ nàng đã gặp mặt qua, nhưng không tính là quen biết, không có phương thức liên lạc điện thoại của đối phương, càng đừng nói là rất thân quen. Vòng bạn bè đồng học của nàng cơ bản đều ở Bắc Đô. Khoa sơ sinh nổi tiếng nhất Bắc Đô là ở Bắc Đô tam, các bệnh viện trực thuộc khác không được tốt lắm.
"Đi Quốc Hiệp, tìm thầy Hồ." Tạ Uyển Oánh quả quyết đề nghị.
Bác sĩ Hồ rất bình tĩnh, nhàn nhạt hỏi nàng: "Ngươi đã từng thực tập ở khoa sơ sinh của nhi khoa Quốc Hiệp chưa?"
"Chưa." Tạ Uyển Oánh thừa nhận, "Nhưng mà tôi quen biết giáo sư Nhiếp, giáo sư nhi khoa của Quốc Hiệp."
"Ngươi quen giáo sư Nhiếp? Ngươi với hắn, hắn với ngươi quen thuộc đến mức nào? Ngươi có số điện thoại của hắn không? Hắn có nghe điện thoại của ngươi không?" Bác sĩ Hồ từng câu từng chữ nghiêm túc hỏi nàng.
Tối nay đề cập tới chuyện cấp cứu không được làm bậy. Có thể thấy được, nghe qua về người tên Nhiếp Gia Mẫn, bác sĩ Hồ có lẽ nghe người trong giới nhắc đến nên có ấn tượng: Đó là một đại lão về nhi khoa.
Cứ hay có kẻ nổ, nói bản thân rất quen với một vị lão sư có uy tín trong một khoa nào đó, kết quả gọi điện thoại tới thì vị lão sư kia căn bản không coi ra gì. Chuyện kiểu này thường xuyên xảy ra. Chủ yếu là một số sinh viên y quá kiêu ngạo, cho rằng bản thân rất giỏi trong mắt thầy. Một số thầy lại quá khiêm tốn khiến học sinh hiểu lầm. Vì sao bác sĩ Hồ rất rõ sẽ có kết quả như vậy, bởi vì ở chỗ Đỗ Hải Uy, những chuyện này thường xuyên xảy ra.
Thẩm Hi Phỉ khinh bỉ liếc nhìn Tạ Uyển Oánh đối diện, nghe những lời vừa nói.
Không cần nói là bác sĩ Hồ ở viện khác hoài nghi tám phần về cô bạn học Tạ, nàng - một sư tỷ Quốc Hiệp - cũng khẳng định Tạ Uyển Oánh đang nổ.
Nàng ở Quốc Hiệp quá rõ ràng, giáo sư Nhiếp khoa nhi là chuyên gia hải quy do viện trưởng Ngô đặc biệt mời về, đến từ nước ngoài, lịch sự nhã nhặn, nói chuyện rất lễ độ, khiến người ta lầm tưởng rất dễ nói chuyện. Trên thực tế, vị đại lão kia rất lạnh lùng.
Nhiếp Gia Mẫn chưa bao giờ cùng sinh viên y thảo luận vấn đề y học, đối với các bác sĩ nội trú cũng rất ít giao lưu. Hắn chỉ giao tiếp với các bác sĩ từ cấp bậc bác sĩ điều trị trở lên. Chủ yếu là do các bác sĩ trình độ bình thường trong nước căn bản không hiểu vị chuyên gia lớn đến từ nước ngoài này nói gì. Tiếng phổ thông của Nhiếp Gia Mẫn không tốt lắm, thường xuyên tuôn ra một tràng tiếng Anh, có thể khiến những sinh viên y tiếng Anh không quá tốt hoặc kiến thức không đủ sâu rộng trực tiếp ngớ người ra.
Rào cản giao tiếp là một chuyện. Một chuyện khác là, người ta là chuyên gia phái hải quy về viện đã có vị thế rất cao, chỉ cần nhìn sắc mặt viện trưởng làm việc, những người khác không ai xen vào được.
Cô Tạ Uyển Oánh này thật sự nghĩ mình có mặt mũi lớn thế cơ đấy. Thẩm Hi Phỉ trong đầu nghĩ chờ xem cô bạn Tạ mất mặt.
"Bác sĩ Thẩm, có thể giúp một tay không?" Tạ Uyển Oánh nói với nàng.
Thẩm Hi Phỉ không tình nguyện lắm, đưa tay kia ra giúp nàng cùng đỡ lấy đứa bé.
Tạ Uyển Oánh lấy điện thoại di động ra, tìm thấy số điện thoại của thầy Nhiếp, nhanh chóng gọi.
Có thể do nàng tiếp xúc với thầy Nhiếp khá nhiều, dẫn đến việc ấn tượng của nàng với thầy Nhiếp khác với Thẩm Hi Phỉ và những người khác.
Nàng có lòng tin vào chuyện thầy Nhiếp có thể trở về viện bọn họ giúp đỡ hay không.
Thầy Nhiếp là một thầy giáo rất chuyên nghiệp, thể hiện ở việc hết sức coi trọng đối với mọi bệnh nhân.
Một người thầy có thái độ chuyên nghiệp thì chắc chắn sẽ vì cứu một sinh mạng mà không ngại xông pha.
Ừ, một người thầy chuyên nghiệp thì sẽ không nói là giấu giếm tính mạng con người. Nhưng mà, phải làm sao để nói rõ với thầy chuyên nghiệp này, có thể thuyết phục được thầy chuyên nghiệp trở lại bệnh viện cũng không đơn giản.
Nghĩ đi nghĩ lại thì những bác sĩ trực ban trẻ tuổi nhất ở bệnh viện gọi điện cầu cứu đến hai tuyến, ba tuyến còn thường xuyên bị mắng. Vì sao? Báo cáo không đủ chuyên nghiệp.
Thầy dựa vào cái gì mà trở lại bệnh viện?
Nếu bệnh nhân này đã không còn giá trị cấp cứu thì thầy quay lại làm gì, phí thời gian.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận