Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2133: [2133 ] lại khách tới (length: 3839)

Bị anh trai xoa đầu, hai má Tạ Hữu Thiên đỏ ửng như quả cà chua bi: Anh trai này nhìn đẹp trai quá, làm cậu ấy không quen.
"A di, để con xách đồ." Quay đầu lại, thấy mẹ đang đi lấy hành lý, Tào Dũng lập tức quay lại giúp.
"Hai túi của ta nặng lắm." Tôn Dung Phương nói với hắn. Chủ yếu là thấy cậu thanh niên này đẹp trai lại ăn mặc đẹp nữa, trông không giống người làm việc nhà.
Tào soái ca vẻ ngoài hay đánh lừa người ta.
Không cần nói nhiều, Tào Dũng nhẹ nhàng nhấc hai kiện hành lý từ trong cốp xe ra.
Thấy vậy, Tôn Dung Phương nhìn chằm chằm vào hai cánh tay của hắn: Người này khỏe thật, còn khỏe hơn cả chồng bà, rõ ràng khí chất lịch sự tao nhã như một công tử.
"Cháu là bác sĩ à?" Tôn Dung Phương nhớ lại lời con gái nuôi giới thiệu lúc trước, hỏi.
"Vâng, cháu là bác sĩ."
"Bác sĩ ngoại khoa?"
"Đúng ạ."
"Thảo nào." Tôn Dung Phương bừng tỉnh hiểu ra. Bác sĩ ngoại khoa tay khỏe cũng thường thôi, chứ không phải dạng thư sinh yếu đuối.
Tào Dũng nhận thấy, mẹ nàng cũng không phải là người có học thức thấp, không biết gì như lời đồn.
Cả nhà vào nhà, đi thang máy lên căn hộ tầng năm. Tôn Dung Phương cảm ơn bạn của chủ nhà: "Phải cảm ơn bạn của cô đã cho chúng tôi mượn nhà ở mấy ngày, giúp chúng tôi tiết kiệm được một khoản lớn."
"Thật ra dì có thể đến nhà cháu ở. Nhà cháu cũng ở trong khu này, chỉ ở cái tòa phía trước thôi, hướng nam, có lẽ sẽ thoải mái hơn." Tào Dũng nói.
"Nhà cháu không có ai khác à?"
"Không có, sau khi đi làm thì cháu dọn ra ở riêng với bố mẹ, bây giờ tạm thời chỉ có mình cháu ở thôi."
Thằng nhóc này là trai độc thân. Tôn Dung Phương hình như nghe ra điều gì đó, nhưng cũng không chắc chắn.
Vào phòng, Tào Dũng vào bếp đun nước mời khách.
Ngô Lệ Tuyền nhận được điện thoại của bạn trai, nói là đã đến dưới lầu mà không rõ số phòng nên cô đi xuống dẫn bạn trai lên.
Trong phòng, Tôn Dung Phương thấy con trai cứ đông đông tây tây chạy ra chạy vào, như đang tránh mèo, bà nhíu mày hỏi: "Con làm gì đấy, cứ chạy tới chạy lui thế?"
Hôm nay con trai bà lạ quá.
Tạ Hữu Thiên không biết mở miệng với mẹ như thế nào, bản tính vốn có chút nhút nhát, e thẹn, việc lảng tránh là vì muốn len lén ngắm nhìn anh Tào đẹp trai. Sự xuất hiện của anh Tào đã làm đảo lộn thế giới của cậu. Hóa ra đàn ông có thể ngầu và soái đến như vậy, Tạ Hữu Thiên cậu đã thấy thần tượng chân chính của đời mình xuất hiện rồi.
Thấy con trai như vậy, Tôn Dung Phương hạ lông mày xuống: Mang con trai đi mở mang đầu óc một chút cũng tốt, có thể khích lệ con trai về nhà học hành cho giỏi.
Xuống lầu, Ngô Lệ Tuyền thấy bạn trai vừa đỗ xe xong đang sắp xếp đồ đạc liền nói: "Anh không cần mua nhiều thế đâu, trời lạnh rồi, đồ uống uống không hết đâu."
"Là sữa bò cả đấy, con em có thể uống hàng ngày, hâm nóng lên uống rất tiện." Ân Phụng Xuân nói, nhắc bạn gái đừng mua bừa bãi.
Hai người đang nói chuyện, có người đi qua trêu chọc.
"Cái anh kia, nói từ khi yêu đương thì biến từ hoàng tử thành ếch."
"Là bác sĩ khoa tiêu hóa đấy."
Mấy người này là ai? Ân Phụng Xuân và Ngô Lệ Tuyền quay đầu lại. Ngay sau đó Ngô Lệ Tuyền khẽ kêu lên: Phật gia khoa ngoại bên kia sao lại tới đây?
Đào Trí Kiệt vừa hay dẫn theo một nhóm bác sĩ trong tổ đi ăn cơm, nghe được tin liền tiện đường ghé qua xem thử. Năm sáu người đều đồng ý, điều đó đủ cho thấy mọi người tò mò về hình dáng của mẹ vợ như thế nào.
Cảm ơn mọi người ủng hộ!!! Ngủ ngon mọi người ~ (Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận