Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 799: Nhiều người quay lại giúp đỡ



Chương 799: Nhiều người quay lại giúp đỡ




Chương 799: Nhiều người quay lại giúp đỡ
Trong tình trạng chỉ định như vậy, không còn bác sĩ nào khác bên trong khoa, anh ta một bác sĩ nội trú mới vào bệnh viện được một năm làm sao dám làm theo.
Tống Học Lâm đang xoa tay, đầu ngón tay đang giơ lên ​​bị nước lạnh rửa sạch, cậu ta gần như mất đi cảm giác.
Đào Trí Kiệt nói đúng, hai người bên cạnh cậu ta không đáng tin cậy, không còn cách nào khác đành phải tự mình đứng lên.
Rầm. Chân đá vào bồn rửa tay, Tống Học Lâm bước vào phòng phẫu thuật với đôi tay đã rửa sạch của mình.
m thanh đánh thức hai người đang đi vệ sinh phía ngoài.
n Phụng Xuân dường như tỉnh táo lại, buông lỏng chân ra, quay trở lại phòng phẫu thuật.
Thấy bác sĩ Tống đã quay lại, Tạ Uyển Doanh đưa lại cán dao cho người kia, chạy ra bồn rửa tay.
Đúng lúc này, ngoài hành lang trước cửa phòng phẫu “ầm” một tiếng, một người bước nhanh vào, chạy nhanh tới chỗ cô.
“Đàn anh Đào?” Tạ Uyển Doanh nhìn thấy đối phương đang đến gần, không khỏi ngạc nhiên khi thấy đàn anh đến nhanh như vậy.
“Cái gì, Tiểu Tống đã bắt đầu phẫu thuật rồi à?” Đào Trí Kiệt hỏi, không quan tâm đến xem xét tình hình trong phòng phẫu thuật trước, nhanh chóng lấy thuốc khử trùng ra xoa lên tay rồi bước vào trong hỗ trợ.
“Bác sĩ Tống đang ở trên bàn phẫu thuật ạ, bác sĩ n cũng đang ở đó.” Tạ Uyển Doanh đáp lại anh.
“Chúng ta làm việc cũng nhanh hơn chút.” Đào Trí Kiệt nói với cô.
Cửa chính lần nữa “két”, Tạ Uyển Doanh quay lại nhìn, hy vọng rằng giáo sư tiết niệu đã trở lại. Nhưng đàn anh Hoàng nói điều đó là không thể.
Hai bóng người sau khi thay dép phẫu thuật xong liền vội vàng bước tới là Hoàng Chí Lỗi, một người khác là Tào Dũng.
Tạ Uyển Doanh không thể ngạc nhiên hơn: Tại sao đàn anh Tào lại quay lại nhỉ?
Không hiểu vì sao, khi nhìn thấy đàn anh Tào, lòng cô bỗng nhiên bình tĩnh lại rất nhiều.
“Anh quay lại rồi đấy à?” Hoàng Chí Lỗi kéo gọng kính xuống, giật mình chỉ về hướng Đào Trí Kiệt.
Tình huống trước mặt này theo xu thế, chẳng phải đàn anh Tào muốn cùng với vị Phật này tranh đi cứu người sao. Hoàng Chí Lỗi lo lắng nhìn cả hai, có lẽ vì anh sợ hai người sẽ bất ngờ cãi nhau trên bàn phẫu thuật.
Tào Dũng đang ở trước bồn rửa tay, vừa xoa tay, vừa quay đầu quan tâm hỏi tiểu học muội: “Em thấy thế nào?”
“Đàn anh, người bị thương là Lệ Tuyền.” Tạ Uyển Doanh nặng giọng báo cáo tình hình với đàn anh Tào: “Huyết áp của cô ấy rất thấp ạ.”
“Đừng căng thẳng, chúng ta lên bàn phẫu thuật trước đi. Chờ giáo sư khoa tiết niệu về đã.” Tào Dũng an ủi cô.
“Vâng ạ.”
Tào Dũng quay lại và hỏi đàn em mình: “Khi nào thì bác sĩ Vi và những người khác đến?”
Hoàng Chí Lỗi rất bất lực đối với chuyện này, anh buông thõng vai nói: “Họ nói là vừa mới về nhà. Em không hiểu sao hôm nay khoa tiết niệu của họ lại xong việc nhanh như thế. Họ nói muốn quay trở lại đây, đúng lúc trong giờ cao điểm sau khi tan sở. E rằng phải mất một hoặc hai giờ mới tới ạ —”
Đôi mắt Đào Trí Kiệt trở nên ngưng trọng.
Tào Dũng trông nghiêm nghị, khẩu khí rất quả quyết nói: “Nếu họ không thể quay lại đây kịp thời, chúng ta chỉ có thể thực hiện cuộc phẫu thuật này. Bác sĩ n có ở bên trong không?”
“Anh ta không thể làm được.” Đào Trí Kiệt nói với giọng chậm rãi và chắc chắn. Nghĩ đến giọng nói của n Phụng Xuân trong cuộc điện thoại với Tống Học Lâm, mọi người có thể nghe thấy tinh thần của n Phụng Xuân đã suy sụp, cho nên anh ta chỉ có thể đạp ga mà liều mạng lao trở về đây.
Hầu hết các bác sĩ phẫu thuật đều giống như Triệu Hoa Minh, càng hiểu rõ, họ càng trở nên sợ hãi.
Nếu như n Phụng Xuân là một thanh niên không biết nhiều, có lẽ anh ta sẽ không sợ hãi như vậy. Nhưng anh ta biết rõ mình là học trò đáng tự hào nhất của Vi Thiên Lãng nên sau khi nhìn thấy tình hình của người bị thương, điều đầu tiên nghĩ đến là phải đi thẳng đến kết cục xấu nhất.
Hoàng Chí Lỗi người ở bên cạnh, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của hai người họ, anh biết rằng mọi thứ rất rắc rối.
Còn tiểu học muội thì sao nhỉ?





Bạn cần đăng nhập để bình luận