Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3293: [3293 ] kinh sợ (length: 4042)

Trên thực tế, chỉ cần phân tích một chút theo logic, thì câu chuyện này hoàn toàn không có căn cứ.
Làm sao có chuyện mẹ của nàng kết hôn với ba nàng mà lại không đỗ vào trường y. Trừ phi mẹ nàng không tự đi thi. Thêm vào đó, Tạ Trường Vinh đã thừa nhận ngay từ đầu thích mẹ nàng vì mẹ nàng làm nhân viên y tế, vóc dáng cũng ưa nhìn, không thể nào phản đối việc mẹ nàng thi vào trường y được.
Ngược lại, có khả năng là vì phiên bản câu chuyện này, mà khiến cho Tạ Trường Vinh sau này phản cảm với việc con gái học y.
Cái kiểu nói ta làm vợ ta không thi đậu vào trường y, không làm bác sĩ được, đến lúc đó con gái mà không thi đỗ vào trường y hoặc học không tốt ngành y, chẳng phải cũng là lỗi của ta hay sao.
Không nên trách ba nàng sẽ suy nghĩ lung tung như vậy. Xã hội có rất nhiều người mù quáng thích bôi nhọ người khác như thế. Đáng sợ hơn là, nếu một hai người, ba người hoặc nhiều người nói vậy, thì chắc chắn những lời lẽ bẩn thỉu như thế sẽ dìm chết ngươi, đó là kiểu công kích tinh thần tập thể điển hình.
Có thể khẳng định, ba của nàng gần như bị cô lập trong đám người này, giống như nàng vậy. Nhưng ba nàng lại chọn con đường giống với bạn học Triệu Văn Tông, không thoát khỏi sự chịu đựng duy nhất của đám người đó.
Người yếu thế bị bắt nạt, dù là nam hay nữ đều như nhau cả.
Tạ Uyển Oánh bước vào sảnh tiệc, sự xuất hiện của nàng làm cho những tiếng ồn ào xúm quanh ba nàng đột ngột dừng lại.
Mọi người quay đầu lại nhìn bóng dáng nàng, trong ánh mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Rất nhiều người trong số đó Tạ Uyển Oánh trước khi trùng sinh cũng chưa từng gặp. Rốt cuộc, nàng chưa bao giờ tham gia buổi tụ họp của nhóm thanh niên trí thức thời ba mẹ nàng. Nếu không phải sau khi trùng sinh quỹ đạo cuộc đời của nàng phát sinh thay đổi, có lẽ cả đời này cũng không có cách nào gặp được những người này, cũng như không thể biết được những sự thật này.
"Lão Tạ, đó là con gái của ông sao?"
"Trông cứ như là Tôn Dung Phương thời trẻ."
Vợ của hắn là Tôn Dung Phương được coi là cô gái xinh đẹp nhất trong đám người này. Không chỉ vậy, bản thân hắn cũng là một tài xế giỏi nhất đội vận chuyển năm đó. Tạ Trường Vinh thầm nghĩ.
Những điều này, những người ở hiện trường sẽ không nói ra đâu, họ chỉ nói bên ngoài là: "Tôn Dung Phương học không được giỏi."
"Lão Tạ, con gái ông bây giờ đang làm việc ở đơn vị nào ở tỉnh thành?"
"Không có."
"Không có việc làm sao?"
"Thưa các bác, các cô, cháu vẫn chưa tốt nghiệp." Tạ Uyển Oánh chen vào cuộc trò chuyện của bọn họ, lên tiếng.
"Cháu vẫn chưa tốt nghiệp? Vậy cháu học gì?"
Đám người này là giả vờ không biết sao? Hay là ba mẹ nàng chưa từng nói với những người này chuyện nàng học ngành y. Khả năng lớn là trường hợp sau. Có lẽ ba nàng ghét việc nàng kiên trì học y nên không nói. Còn mẹ nàng thì có thể trong tiềm thức muốn bảo vệ nàng nên chọn cách không kể với những người mấy năm không gặp một hai lần.
"Cháu đi học ở đâu?"
"Cháu học ở thủ đô."
"Cháu đi học ở thủ đô á? Lão Tạ, nhà các người không phải ở Tùng Viên sao? Con gái ông thi đỗ lên thủ đô học à?"
Nghe những tiếng ồn ào của đám người này, Tạ Trường Vinh lờ mờ đôi mắt say rượu, không biết mình có đang mơ không, đám người này vậy mà lại kinh ngạc đến thế, như bị chuyện của con gái hắn làm cho hoảng sợ.
Phải nói, trong số đám người này, có người lăn lộn ở thủ đô, có người lập nghiệp và an cư ở đó, vậy mà tại sao chuyện con gái hắn lên thủ đô đi học lại khiến họ kinh hãi đến vậy.
"Nó đang học ở một trường đại học ở thủ đô." Thấy đám người này cứ ngạc nhiên lạ lùng, Tạ Trường Vinh ợ một tiếng rồi dứt khoát nói ra sự thật con gái đang học ở đâu.
"Đại học nào? Có phải là sinh viên hệ cao đẳng không?"
"Hệ cao đẳng gì chứ, con bé là nghiên cứu sinh tiến sĩ của lớp tám năm ở Viện Y học Quốc Hiệp đấy." Thường Gia Vĩ không nhịn được lên tiếng, đám người này mù mắt sao, với khí chất này của nàng lẽ nào chỉ là sinh viên cao đẳng thôi sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận