Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2422: [2422 ] nghiêm phòng (length: 3910)

Bác sĩ Trình buổi sáng cầm đồ đến tìm cấp trên, phát hiện biểu tình của cấp trên sáng nay không giống mọi khi, có chút nghiêm túc.
"Tào lão sư." Bác sĩ Trình Dục Thần lo lắng, sợ rằng tối qua mấy người trẻ tuổi làm phẫu thuật xảy ra vấn đề.
Tào Chiêu nghe thấy lời này của hắn, quay đầu liếc hắn một cái: Chẳng lẽ ngươi cũng biết tối qua có người muốn đến trộm người sao?
Bác sĩ Trình Dục Thần ngơ ngác.
"Lão sư." Tạ Uyển Oánh và Ngụy Thượng Tuyền cùng học đi vào văn phòng.
Tào Chiêu nhìn hai người bọn họ, nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua, lại nghĩ một chút đến cảnh tượng sáng nay mình bắt gặp. Nữ nhân kia thật không biết sống chết, ở trên địa bàn của hắn, lại dám sáng sớm lôi kéo "đám trẻ con" dưới tay hắn đi đâu.
"Các ngươi ăn cơm chưa?"
Tạ Uyển Oánh và Ngụy đồng học ban đầu không chút nghi ngờ, nghĩ là thầy quan tâm họ, thành thật đáp: "Ăn rồi, lão sư."
"Đi đâu ăn?"
Giọng điệu câu hỏi này của thần tiên ca ca, khiến hai bạn Tạ và bạn Ngụy bừng tỉnh.
"Ai dẫn các ngươi đi ăn sáng?" Không đợi bọn họ nghĩ ra lý do, Tào Chiêu khẽ hỏi. Đừng căng thẳng, mau nói ra, thành khẩn thì được khoan hồng.
Không căng thẳng chắc chắn là giả. Hai người Tạ Uyển Oánh và Ngụy đồng học trong lòng chỉ nghĩ cách giải thích mà đầu óc rối như tơ vò.
"Hai người các ngươi đi ăn cơm với ai?" Thấy hai người bọn họ do dự, bác sĩ Trình Dục Thần rất giật mình. Nghĩ hai tên này chẳng lẽ lén lút sau lưng lão sư đi làm chuyện xấu.
"Không có, không có." Bạn Ngụy vội vàng xua tay, "Gặp được sư tỷ của chúng ta, nàng mời chúng ta ăn sáng."
"Tại sao nàng lại mời các ngươi ăn sáng?"
"Sư tỷ Du rất tốt bụng, nàng đối với sư đệ sư muội rất tốt." Bạn Ngụy kể rõ ngọn ngành cho thầy nghe.
Cắt~ lừa ai vậy. Bác sĩ Trình Dục Thần tự nhận không ranh ma bằng cấp trên, đều biết đây là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra. Trên lâm sàng, người đến sau thì nhiều. Tiền bối thì so đo tính toán, không phải gió lớn thổi đến, không lý nào có thể ngày ngày mời đàn em ăn cơm?
Rốt cuộc cũng hiểu vì sao mặt cấp trên lại có chút nghiêm túc. Đây chẳng phải là trộm người sao? Mấy đứa nhóc này còn chưa kết thúc thực tập cũng chưa tốt nghiệp đâu, lúc này lừa bọn nhỏ muốn làm gì, nghĩ để mấy đứa nhỏ tưởng mình giỏi nên không cần học nữa sao?
Bác sĩ Trình Dục Thần không thể giấu được cấp trên, quay đầu trực tiếp cảnh cáo hai người trẻ: "Người ta chỉ hứa suông, các ngươi cũng tin, đầu óc các ngươi ngâm nước hết rồi à?"
Các thầy nghĩ nhiều rồi, sư tỷ Du nào có ý định đào người bọn họ. Hơn nữa sư tỷ Du lại làm nội khoa, đào bọn họ có mà quỷ dùng. Bạn Ngụy lẩm bẩm trong đầu. Bạn Tạ thì im như thóc.
Nội khoa đến lôi kéo người, sau lưng chẳng phải là còn có con cá lớn, đại boss không tiện lộ diện sao? Trong mắt Tào Chiêu quang mang không còn vẻ thần tiên như vậy nữa, đám "trẻ con" mới đến của mình càng ngày càng có vẻ không giống bình thường.
Cửa phòng làm việc gõ hai tiếng rồi mở ra, Đoạn Tam Bảo đi vào, hỏi mọi người: "Ai mua bữa sáng cho tôi vậy?"
Hắn về văn phòng trước, thấy trên bàn bày một hộp cơm, tổng cộng năm sáu cái rất là hoành tráng, phía trên dán giấy ghi rõ là mua cho một mình hắn bữa sáng. Bữa sáng quá phong phú, khiến hắn hết sức kinh ngạc nên phải hỏi cho ra nhẽ.
Bạn Ngụy quay đầu nói với hắn: "Yên tâm, không phải hạ độc đâu. Sư tỷ của chúng ta biết anh có thể không ăn sáng nên tiện đường mua cho anh."
Bốp. Bác sĩ Trình Dục Thần không thể nhịn được nữa, tiến đến gõ vào sau gáy cậu bạn trẻ này. Đây là đào người ngay trước mặt bọn họ, còn đào cả học bá của trường bọn họ nữa chứ.
Đến giờ giao ca. Khoa cấp cứu cũng phải giao ca. Một hàng người đi ra khỏi văn phòng chuẩn bị làm việc.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận