Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3744: [3744 ] yên lặng không tiếng động thật đại lão (length: 3816)

Dựa theo nhu cầu thực tế để tiến hành điều chỉnh công tác, chứ không phải là nói sửa đổi một cách vô mục đích. Cần sửa bao nhiêu kết cấu không đúng thì còn phải xem mục tiêu nhiệm vụ cụ thể. Sau khi cân nhắc xong nhu cầu thực tế cụ thể, rất có khả năng là cách sửa căn bản không cần phải đem về lò nấu lại.
Việc sửa đổi sách lược của máy móc cũng giống như việc sửa chữa thân thể người, sửa nhỏ thì cũng có thể đạt được mục đích tương tự. Lấy một ví dụ thường thấy nhất là van động mạch vành bị tắc nghẽn, có thể sửa nhỏ bằng cách nới khung van, không nhất thiết cứ phải động dao kéo lớn.
John nghe phiên dịch xong mà nói, mắt nhìn chằm chằm vào nữ bác sĩ trước mặt: Não của ngươi giây phút nào cũng toàn là y học, thật sự dùng ý nghĩ y học để sửa người máy.
Khiến một đại lão kỹ sư như hắn không còn lời nào để phản bác, là bởi vì sách lược nàng đưa ra xét về logic thì đúng là có lý.
"Có thể làm, cứ dựa theo phương pháp nàng nói mà làm."
Mọi người nghe thấy tiếng nói bất ngờ quay đầu lại, ai nấy đều ngạc nhiên vì âm thanh này không phải là do đại lão kỹ sư John phát ra.
Cái gọi là nghề nào chuyên môn nghề đó. Việc sửa chữa người máy là việc của kỹ sư, không có sự gật đầu đồng ý của John thì dù chỉ là sửa chữa nhỏ thì bác sĩ ở hiện trường cũng không thể thật sự thay thế kỹ sư mà sửa người máy được.
Là ai thay thế đại lão John nói có thể làm?
Xoạt, ánh mắt mọi người đồng loạt tập trung lên người nọ.
"Hắn không phải là không thích nói chuyện sao?" Mễ Văn Lâm và Trương Thư Bình thì thầm ghé đầu vào nhau.
Hai bác sĩ trẻ tuổi mà ông Nhậm mang đến, một người ai cũng biết là rất thích đưa ra ý kiến, giống con vẹt lải nhải không ngừng, đó chính là bác sĩ Tả Tấn Mậu. Còn một người là người không thích lên tiếng, bị bác sĩ Tả không ngừng gọi là ân ái gà gật như bị mộng du, đó là bác sĩ Diêu Trí Viễn.
Bốp bốp, khi người này đã lên tiếng, Tả Tấn Mậu liền đặt tay lên vai Diêu Trí Viễn vỗ vỗ, trịnh trọng giới thiệu với mọi người: "Hắn là tiến sĩ công trình y học."
"Hắn không phải là bác sĩ lâm sàng sao?" Mọi người kinh ngạc.
"Hắn là tiến sĩ hai bằng. Tiến sĩ y học lâm sàng và tiến sĩ công trình lâm sàng." Tả Tấn Mậu nói.
Tiến sĩ y học lâm sàng và tiến sĩ công trình, đây quả thực là đại lão hai chuyên ngành chính hiệu.
Một đám người lập tức ngộ ra một chân lý: Kẻ im hơi lặng tiếng mới là nhân vật thật sự. Bởi vậy, nhân vật thật sự thì sẽ khác. Nhìn xem lúc ông Nhậm ra nước ngoài làm việc kỹ sư thì cũng không rên một tiếng, trong lòng ông là có tự tin và nắm chắc mọi việc trong lòng bàn tay.
Dẫn đội về nước làm nghiên cứu, làm sao có thể nói giao toàn bộ chuyện quan trọng cho người nước ngoài được. Nhậm Triết Luân hỏi người của mình: "Ngươi nói ngươi có thể sửa là sao?"
Hai mắt Diêu Trí Viễn nhìn vào người máy k, trông dáng vẻ người này giống như đang lại một lần nữa tiến vào thế giới mộng du, nhưng hiển nhiên thực tế là đang khởi động não bộ tính toán chương trình, tính toán xem làm sao thực hiện được sách lược sửa chữa nhỏ mà người ta đã nói.
So sánh ra thì John vẫn kiên trì ý kiến ban đầu của mình, đối với cái gọi là sửa nhỏ không có mấy phần tự tin mà cho là không cần thiết, ông nói với Nhậm Triết Luân: Nếu như là làm theo hạng mục giải phẫu ban đầu thì đã có trường hợp thành công rồi, vậy thì căn bản không cần thiết phải sửa chữa nhỏ như vậy. Giải phẫu có độ khó cao thì làm lớn sẽ dễ nhìn thấy rõ hơn làm nhỏ.
Chuyện này lại quay về vấn đề ban đầu cần nhắc tới trường hợp giải phẫu có độ khó cao hơn để nghênh chiến đề tài đối phương thách thức.
Vấn đề là do chính mình đưa ra, Tạ Uyển Oánh đối mặt với ánh mắt của sư huynh đời kế tiếp và những người khác thì nói: "Cá nhân ta thấy sửa nhỏ có ý nghĩa. Sau khi sửa nhỏ thì máy móc cũng có thể ứng phó được những ca bắc cầu van tim có độ phức tạp hơn, mới có thể làm TECAB thực thụ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận