Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2057: [2057 ] muốn nhìn chi tiết (length: 3988)

Người đứng mũi chịu sào muốn thông báo cho mọi người biết hắn là Phó Hân Hằng, bác sĩ chủ trị sản phụ.
Vừa vặn ca cấp cứu trong phòng bệnh vừa kết thúc, tiếp đến Hoàng Chí Lỗi nói tình huống của đứa trẻ sau khi ra đời sẽ rất nguy kịch, Phó Hân Hằng cầm ống nghe cùng hoàng đại hiệp chạy tới tiếp viện.
Đại lão khoa nhi không có mặt ở bệnh viện, chỉ có thể nhờ hắn, người làm tim mạch, đến tạm thời thay thế.
Hoàng Chí Lỗi vào phòng cấp cứu cho người lớn.
Trong phòng phần lớn bác sĩ đang cứu người lớn, Phó Hân Hằng không vội vàng đi theo vào, là vì nhớ Hoàng Chí Lỗi nói còn một đứa bé.
Sau khi vào phòng, tiện tay đóng cửa hành lang, phòng gió lùa vào phòng. Ánh mắt hắn sắc bén đảo một vòng, nhanh chóng xác định vị trí đám người trẻ tuổi đang vây quanh đứa bé, nhanh chân đi đến.
Lý Khải An lẽo đẽo theo sau hắn, nơm nớp lo sợ, tay đẩy mắt kính, hai mắt căng thẳng đảo qua đảo lại, muốn ra hiệu cho Tạ Uyển Oánh bọn họ. Kết quả mọi người đang tập trung vào đứa bé nên không ai nhận ra cái liếc mắt đầy ám hiệu của cậu.
Xong rồi.
Người máy phía trước hình như phát hiện ra động tác nhỏ của cậu, khóe mắt liếc nhìn cậu một cái.
Ánh mắt lạnh lùng của Phó người máy rõ ràng không cho cậu nhắc nhở những người khác. Lý Khải An đành mặt mày ủ dột sờ sờ ngực, đứng bên cạnh không dám lên tiếng.
Tay cầm ống nghe, Phó Hân Hằng với ánh mắt trầm ổn quét nhìn hiện trường. Hai đầu lông mày của hắn từ đầu đến cuối giữ một vẻ cứng nhắc lặng lẽ. Thật giống như người máy, khiến người ta cảm giác hắn chỉ có đầu óc như một cỗ máy đang vận hành, tuyệt đối sẽ không phát ra bất kỳ cảm xúc hay hành động 'đánh rắn động cỏ' nào để chứng minh mình là một con người.
Vội vàng lên tiếng nói tự mình làm gì đó. Y học không phải sân khấu biểu diễn. Trừ phi tình huống tại hiện trường khẩn cấp khiến mọi người hoảng loạn, cần có người chỉ huy trấn an nhân tâm, nếu không ai tới cũng như nhau cả. Nói năng bừa bãi, tự tiện chen vào chỉ sẽ làm rối loạn trật tự của quá trình cấp cứu, ngược lại tạo thành hậu quả tồi tệ.
Đại lão về kỹ thuật càng không thích đi tới nơi nào cũng được người vây quanh tung hô như trăng sao, tốt nhất là im lặng không nói, chỉ nói về kỹ thuật, thấy có tình huống cần mới ra tay kịp thời.
Hiện trường im lặng, sự trầm mặc của lão sư có nghĩa là tình hình đang trong tầm kiểm soát.
Mấy cái gia hỏa trẻ tuổi này, làm cũng không tệ. Trong con ngươi của Phó Hân Hằng thoáng qua một tia sáng.
Rốt cuộc làm như thế nào, phải nhìn vào chi tiết.
Trẻ sơ sinh sợ nhất là lạnh, trung tâm điều chỉnh thân nhiệt của trẻ chưa phát triển hoàn thiện nên tương đối kém. Trang thiết bị đặc biệt nhất của khoa cấp cứu trẻ sơ sinh chính là lồng ủ ấm. Ấm áp, đối với việc cứu chữa cho trẻ là quá quan trọng. Hiện trường không có điều kiện cấp cứu, chỉ có thể dựa vào các bác sĩ tự mình cố gắng tạo điều kiện, hết sức tận dụng bất kỳ công cụ có sẵn nào để hoàn thành. Vì thế, chọn bàn ăn làm bàn cấp cứu là đúng, chỗ này gần lò sưởi, bên cạnh đặt thêm một mặt trời nhỏ chiếu vào đứa bé.
Phía dưới đứa bé còn được lót một tấm chăn dày.
Mấy vị bác sĩ trẻ tuổi ở trong tình huống cấp cứu hoảng loạn như vậy mà vẫn có thể làm được những chi tiết này, đủ thấy không phải đầu óc ai cũng trống rỗng, tư duy lý trí vẫn vận hành bình thường.
Nếu người ở đây là lão sư thì cũng chỉ làm được đến thế này thôi, có lẽ còn không được tỉ mỉ như vậy đâu.
Không ai chú ý đến hắn, mấy vị bác sĩ trẻ tập trung cao độ, toàn bộ dồn sự chú ý vào đứa bé. Khung cảnh này bất kỳ lão sư nào thấy cũng sẽ cảm thấy hài lòng.
Cảm giác nhịp thở của đứa bé đã khôi phục. Lâm Hạo: Hú, thở phào một hơi lớn.
Tay Tạ Uyển Oánh cẩn thận cách lớp da trên ngực, sờ lên trái tim nhỏ bé của đứa trẻ, cảm nhận nhịp tim của đứa bé:
Thình thịch, thình thịch...
Nhịp tim của đứa nhỏ này cuối cùng đã được kéo lên từ năm mươi mấy nhịp tim yếu ớt bên bờ vực tử vong.
Quả nhiên, nguyên nhân ban đầu là do giận quá nên bế tắc.
Nhịp tim đã khôi phục, có thể dừng lại việc ấn tim ngoài lồng ngực cho đứa bé.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận