Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2203: [2203 ] rải hỏa nhi (length: 3913)

"Ta không có nghĩ vớ vẩn đâu. Lúc ở nhà ta nghe lén được nàng tối nay cùng một bác sĩ họ Tạ gọi điện thoại nói như vậy. Ngươi cho là nàng có thể tự mình đi đến quốc hiệp tìm được bác sĩ sao? Vì sao nàng không đi tìm bác sĩ Lý? Bác sĩ Lý nàng quen biết, càng thuận tiện hơn. Bác sĩ Lý ở Bắc Đô chứ không phải ở quốc hiệp." Mẹ Lữ liệt ra một chuỗi chứng cứ cho con trai.
Lữ tiên sinh bối rối, hỏi: "Bác sĩ Tạ là ai? Ta chưa từng nghe qua người này."
"Là người bạn đang học y của Ngô Lệ Tuyền." Mẹ Lữ nói.
Hình như nhớ ra có chuyện này, lúc Lữ tiên sinh kịp phản ứng thì còn nhanh hơn cả mẹ Lữ, lập tức gọi điện thoại cho Ngô Lệ Tuyền để xác minh.
Đêm đó, cô chị sau khi phẫu thuật nằm viện điều trị, tính là bảo toàn được m·ạ·n·g. Đối với người trong nhà, nàng nói năng t·h·ậ·n t·r·ọ·n·g, cắn răng khẳng định mình chưa từng nói dối ai. Nhân viên y tế đồng loạt né tránh, hiểu rõ nên cách xa người nhà này càng xa càng tốt.
Nhân viên y tế sẽ không tiết lộ chuyện riêng tư của b·ệ·n·h nhân. Ngô Lệ Tuyền muốn suy nghĩ cho đám nhân viên y tế bạn nối khố này, tương tự cũng sẽ không ăn nói lung tung với người nhà họ Lữ. Huống chi chính cô chị không thừa nh·ậ·n, có nói thật cũng như không.
Vấn đề là, giấy không gói được lửa. Cô chị đúng là người thông minh tự cầm đá đập vào chân mình. Việc nhân viên y tế không nói ra là có nguyên do, ai cũng hiểu chuyện này căn bản không thể giấu được. Thực ra, cái quá khứ trước khi cưới của cô chị kia cũng không quan trọng, Lữ tiên sinh không phải loại người ngốc nghếch cái gì cũng không biết mà cưới cô chị. Người ta dù gì cũng là dân làm ăn, đầu óc đâu có lỗ chỗ để người khác đục khoét, việc kết hôn với cô chị cũng là vì có liên quan đến lợi ích. Tương tự, ban đầu Lữ tiên sinh nghe lời vợ, trong lòng có thể là không muốn l·y h·ô·n, muốn duy trì một mối quan hệ có lợi ích nào đó.
Cũng đừng nghĩ cô chị sợ l·y h·ô·n, việc nàng không muốn đến bệnh viện để người nhà chồng biết là vì muốn tranh thủ thời gian dời tài sản rồi l·y h·ô·n. Giống như Tạ Uyển Oánh đã nói, người phụ nữ dám mở miệng nói d·ố·i về bệnh tình của mình thì chắc chắn có thể tung ra vô số lời d·ố·i khác.
Dân làm ăn, trong lòng không có ai mà không có những toan tính tinh xảo. Nghĩ mà xem ba mẹ của Lý Á Hi cũng vậy. Cho rằng chỉ có mẹ Lý Á Hi muốn con sao? Nếu không có sự ủng hộ của ông chồng thì sao mẹ Lý Á Hi có thể đi làm thụ tinh trong ống nghiệm. Mà thụ tinh trong ống nghiệm cần phải có ông chồng phối hợp.
Sau khi so sánh những chuyện này thì lời Tôn Dung Phương nói con gái nuôi Ngô Lệ Tuyền là một kiểu dân làm ăn khác là một cách nói khá đúng.
Cuối cùng chuyện này sẽ trở nên như thế nào?
Chỉ biết, nhà họ Lữ không rõ chuyện gì xảy ra, muốn bắt người ra trút giận. Không thể làm gì được nhân viên y tế nên bọn họ trút hết lên người Ngô Lệ Tuyền.
Ngô Lệ Tuyền nhận được thông báo của chủ nhà, muốn lập tức hủy hợp đồng thuê địa điểm làm việc, yêu cầu cô phải nhanh chóng dọn công ty đi nơi khác.
Tin tức này truyền ra đã gây nên sóng gió lớn.
Ở khoa tiết niệu, buổi chiều hôm đó khi có thời gian rảnh rỗi, giáo sư Vi Thiên Lãng hỏi Ân Phụng Xuân: "Bạn gái của anh bây giờ thế nào rồi? Tìm được chỗ làm việc mới chưa?"
Các bác sĩ và y tá khác cũng nhao nhao bày tỏ sự quan tâm đối với chuyện này, đều biết Ngô Lệ Tuyền là một người tốt. Trong lòng nhân viên y tế, người có thể từ đầu đến cuối là một người tốt thì tương đối ít thấy, cần phải trân trọng. Đừng nói gì đến chuyện Ngô Lệ Tuyền đã nhiều lần bị hãm hại.
"Nếu chưa tìm được thì chúng ta cùng nhau gọi điện thoại tìm giúp, cậu bảo bạn gái mình đừng lo lắng. Bác sĩ Ân." Mọi người cùng nhau giúp nghĩ ý tưởng, ý định an ủi hai người họ.
Ân Phụng Xuân khẳng định là người đầu tiên hết lòng giúp bạn gái mình tìm cách, nói: "Nàng ấy có nói, tìm thì chắc chắn sẽ tìm được. Chỉ là người ta yêu cầu nàng phải dọn đi ngay trong hôm nay, thời gian quá gấp gáp."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận