Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3194: [3194 ] không chỉ như vậy (length: 4121)

Vừa rồi Tạ Uyển Oánh chỉ hướng bác sĩ chính tiến vào, hẳn là đường thẳng nối từ chóp mũi đến cực điểm vành tai.
Việc nghiên cứu tìm hướng xoang bướm như thế này, trong y học đã có người làm rồi. Phương pháp chủ yếu là dùng cộng hưởng từ, sau khi phân tích tỉ mỉ mặt giải phẫu xương bướm sống mũi, đưa ra kết luận tính toán.
Nghe nói dựa theo đường thẳng nối này, việc tìm kiếm đáy yên thông qua xoang bướm có độ chính xác rất cao, có thể đạt tỷ lệ xuyên qua một trăm phần trăm.
Lý thuyết chỉ là lý thuyết, thao tác thực tế thường gặp phải trở ngại, dẫn đến việc phẫu thuật không đạt được kết quả như lý thuyết.
Nguyên nhân cụ thể là do hộp sọ không phẳng mà là một vật thể ba chiều.
Hai điểm chóp mũi và cực điểm vành tai nối với nhau, trong thực tế sẽ có chướng ngại vật cản trở ở giữa, như độ cong của khuôn mặt. Trong phân tích hình ảnh, có thể trừu tượng hóa hình ảnh trong phần mềm ba chiều, bỏ qua vô số chướng ngại vật ở giữa. Trong thao tác thật, mắt bác sĩ không thể nhìn tinh chuẩn như phần mềm trừu tượng được.
Việc đo lường sơ sài sẽ làm độ chính xác không đủ, thao tác không thể chính xác như kế hoạch, không ai có thể đạt được hiệu quả hoàn mỹ như trong lý thuyết.
Chỉ là, hình ảnh kinh ngạc mà nhóm phẫu thuật vừa tạo ra khiến người ta ý thức được có người có thể làm được những thứ tính toán trên lý thuyết, khiến hiệu quả tăng vọt. Trong đó, người có tác dụng lớn nhất, ai cũng có thể nhận ra.
"Her eyes have powers."
(Đôi mắt của nàng có siêu năng lực.) Đây là bác sĩ Charlie và các đồng nghiệp nước ngoài sau khi tận mắt chứng kiến, đã trầm trồ thán phục, sau khi sờ đầu bệnh nhân đã phát hiện não người quá đáng sợ.
Những người nước ngoài cho rằng, Tạ đồng học có thể phân tích cơ thể người ba chiều trong thực tế thành từng điểm ba chiều, nhãn lực nhìn thấu này không ai có thể sánh bằng. Vì vậy vấn đề nan giải mà bác sĩ Charlie lo lắng lúc ban đầu, đối với Tạ Uyển Oánh căn bản không phải chuyện lớn.
Năng lực của nàng chỉ có vậy thôi sao? Đông bác sĩ hai mắt ngấn lệ không nói một lời.
Sau khi tự mình bị Tạ đồng học sờ vào đầu, hắn cảm nhận có lẽ còn sâu sắc hơn người nước ngoài một chút.
Nhìn chuẩn hai điểm nối liền là một yếu tố quan trọng không sai, nhưng cũng đừng quên, sau khi nhìn chuẩn cần phải để bác sĩ thao tác trên mặt phẳng thoải mái, nếu không, mọi thứ đều vô ích.
Tư thế đầu vị trí trong các bước ở trên thể hiện ra là vô cùng quan trọng.
Nói đơn giản, Tạ Uyển Oánh là trợ thủ. Nếu nàng muốn giúp bác sĩ chính đạt được mục tiêu trên, nhất định chính mình phải sờ qua đầu bác sĩ chính, biết được chỗ nào bác sĩ chính có cảm giác thoải mái, đặt đầu bệnh nhân vào tư thế thích hợp để bác sĩ chính thao tác.
Bị nàng mò tới thói quen của mình, Tào Dũng vừa mừng vừa lo, rất cảm khái. Một mặt nghĩ thảo nào trước đây nàng vượt qua những người kia trong khoa, ai cũng thích hợp tác với nàng. Mặt khác, bị một đàn em như vậy đuổi theo, hắn cũng cảm thấy áp lực.
Bác sĩ Charlie tiếp tục đòi Đông bác sĩ thảo luận trước khi phẫu thuật, rất muốn dò hỏi rõ ràng ai có bộ não như vậy.
Đông bác sĩ lại từ chối hắn, dứt khoát nói: "Vô ích thôi."
Thật sự là vô ích, dù sao bọn họ không nhìn thấy rõ Tạ Uyển Oánh đã nói gì khi đó.
Chỉ biết có lẽ có hiệu quả. Có thật sự hữu dụng hay không thì cần phải làm đến phẫu thuật mới biết, giống như cách đặt tư thế vừa rồi.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, có người đang gãi tay.
Ngụy đồng học liếc ra ngoài, thấy người đang rửa tay ngoại khoa, quay đầu nói với những bạn học khác: "Sắc mặt hắn khó coi."
Hiếm khi thấy Tống Học Lâm được mệnh danh tài tử mà khẩn trương như vậy. Phan Thế Hoa và mấy người kia đang suy tính.
Lúc này, phòng phẫu thuật cùng phòng họp của các kênh truyền thông lại vang lên tiếng kinh hô.
Tống Học Lâm đang xả nước rửa tay dưới vòi, dừng lại giữa không trung.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận