Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3703: [3703 ] chân nhân thật khuôn mặt (length: 4039)

Có quản bác sĩ oán giận ở trước, tất cả mọi người tại chỗ nhìn người kia đến chỗ này, ai nấy đều không biết nên có biểu tình gì cho phải.
Đại bộ phận người tri thức cấp cao đều rất lý trí, sẽ không dễ dàng tin vào lời nói từ một phía. Quản bác sĩ nói người khác "nói xấu" là thật hay giả, tạm thời mọi người không thấy bằng chứng xác thực thì khó mà nói rõ. Không vội vàng đứng về phe nào là cách công bằng nhất với cả hai bên.
Quản bác sĩ chính hắn cũng sợ bị lãnh đạo bắt gặp, chỉ dám lẩm bẩm sau lưng người ta, khi người tới thì lập tức né tránh đi.
Thấy quản bác sĩ bỏ chạy, có người lại cảm thấy có lẽ người sai là quản bác sĩ, là quản bác sĩ tự mình lòng dạ nhỏ mọn, nếu không sao lại phải chột dạ mà chạy.
Nói đi thì cũng phải nói lại, các đại lão trong giới y học từ trước đến nay đều cười nhạo mấy tin tức kiểu b·ệnh viện làm quảng cáo, tuyên truyền mà lại đăng tải rõ ràng trên báo chí. Cái kiểu tin "nhân loại đệ nhất trong lịch sử" gì đó, từ trước đến giờ đều là do bên đưa tin tự phong danh hiệu, chứ không hề có bên thứ ba hoặc tổ chức quốc tế nào chứng nhận cả.
Các đại lão quan tâm chính là kỹ thuật mới, nhà nào ứng dụng kỹ thuật mới, cái mà các đại lão quan tâm không phải là đố kị mà là muốn nắm bắt thông tin để kích thích lãnh đạo mua máy móc. Các đại lão đều rất ranh mãnh. Dưới tình huống này, càng cho thấy việc quản bác sĩ oán giận quả thật chỉ là chuyện nội bộ đơn vị của hắn, mà ngay cả chính quản bác sĩ còn không đấu tranh trong đơn vị của mình thì thật đúng là một kẻ hèn nhát, người khác càng không có lý do gì tự nhiên mà lại đi xen vào việc bao đồng vì một kẻ hèn nhát như vậy.
Nghĩ đến những ý trên, mọi người đều không hẹn mà cùng giả vờ như không có gì xảy ra.
Đối với tin tức về Thiệu bác sĩ, Tạ Uyển Oánh biết tạm thời chỉ có thông tin qua điện thoại của bệnh nhân Đỗ Vĩnh Sinh và mẹ.
Qua lời kể trong điện thoại của con trai thì Thiệu bác sĩ vừa từ nước ngoài trở về, dường như là một người thường xuyên đi công tác bận rộn.
Nhất định là có người quen biết Thiệu bác sĩ tại hiện trường, dù sao thì Thiệu bác sĩ cũng được coi là có chút danh tiếng trong giới.
Thấy có người chủ động tiến lên nói chuyện với Thiệu bác sĩ.
Nhìn từ xa, Thiệu bác sĩ rất cao, khoảng bốn mươi mấy tuổi, dung mạo được bảo dưỡng tốt, làn da trắng nõn, các đường nét trên gương mặt thì có những nét mơ hồ cho thấy di truyền gien từ mẹ cho con với Đỗ Vĩnh Sinh. Đỗ Vĩnh Sinh là một cậu chàng đẹp trai, hẳn là Thiệu bác sĩ hồi trẻ cũng là một mỹ nữ xinh xắn, bây giờ thì là một nữ bác sĩ trung niên xinh đẹp.
"Thiệu bác sĩ."
"Chào chị, chào anh Lý."
Nghe giọng của Thiệu bác sĩ nhẹ nhàng, tính tình ôn hòa, nói chuyện với mọi người thì mặt tươi cười.
So sánh lại, dáng vẻ cáu kỉnh của quản bác sĩ đúng là có phần làm mất mặt.
Khung cảnh như vậy càng khiến mọi người ở hiện trường hoài nghi, chẳng lẽ quản bác sĩ chỉ đơn thuần là ghen tị với người ta thôi sao?
"Nghe nói trước đây cô hay đi công tác phải không Thiệu bác sĩ?"
"Vâng, có đi một chuyến nước ngoài."
"Tôi nhớ là khoảng một tháng trước cô cũng nói là cô đi đâu đó rồi mà, lần trước là cô đi đâu vậy?"
"Cũng là nước ngoài."
Hở một tí là lại đi nước ngoài công tác, phúc lợi thế này quả thật quá tốt a.
Bệnh viện Nhân dân tỉnh số sáu là một bệnh viện cấp thành phố, cơ hội cử người đi nước ngoài học tập so với các bệnh viện ba tốt nổi tiếng còn ít hơn nhiều. Ngay cả những bệnh viện lớn như Hiệp Quốc hay Quốc Trắc cũng không thể nói là một nhân viên có thể thường xuyên được cử ra nước ngoài học tập.
Mọi người đều đã nghe, đơn vị của quản bác sĩ ít nhất không đặt cược vào người quản bác sĩ, mà là đặt cược vào Thiệu bác sĩ.
"Tôi đã nghe nói từ lâu là đơn vị của cô rất coi trọng cô, đồng thời cũng nói rõ là cô rất giỏi giang." Anh Lý khen ngợi.
Được đồng nghiệp ca ngợi, Thiệu bác sĩ cười cười nói: "Đồng nghiệp của tôi đều rất giỏi, còn có nhiều người có kỹ thuật giỏi hơn cả tôi nữa ấy chứ."
Người ta đã khiêm tốn như vậy rồi, cớ sao quản bác sĩ lại không chấp nhận mà cứ ở sau lưng oán giận?
Chỉ có thể nói rằng, chỉ cần là người có chút thông minh đều biết, mọi chuyện đều phải nhìn vào lợi ích thực tế, chứ không chỉ nghe lời hay ý đẹp suông...
Bạn cần đăng nhập để bình luận