Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1660: Ý kiến phong cách của đại lão



Chương 1660: Ý kiến phong cách của đại lão




Chương 1660: Ý kiến phong cách của đại lão
Sau khi bác sĩ Dương nghe bạn học Tạ nói xong, cô ấy nhận ra rằng: Cô gái này thực sự là một sinh viên phẫu thuật rất nghiêm túc có hiểu biết sâu về phẫu thuật. Cô suýt chút nữa cho rằng cô ấy thật sự là một bác sĩ phẫu thuật chính nên mới hiểu rõ quy trình phẫu thuật như vậy, nếu cô ấy chưa bao giờ làm thử điều đó trước đây thì làm sao có thể ngay tại chỗ động não để đưa ra suy nghĩ nắm bắt toàn bộ quá trình phẫu thuật như vậy.
Sinh viên y khoa bình thường không thể suy nghĩ được đến mức độ sâu như vậy. Bởi vì tất cả sinh viên y khoa đều biết rằng, họ còn một chặng đường rất dài phía trước để trở thành bác sĩ phẫu thuật chính thực sự.
Chỉ có thể nói rằng một số sinh viên có yêu cầu rất cao đối với bản thân. Ví dụ, một số học sinh trung học cơ sở đã hoàn thành việc tự học các khóa học trung học phổ thông và đọc sách giáo khoa đại học trước khi vào trung học phổ thông. Nói thẳng ra phần lớn mọi người đều đang lười biếng, thiếu động lực học tập, xung quanh cũng không có nhiều đồng nghiệp có tư tưởng cấp tiến cạnh tranh với họ, cho nên họ không cần phải lo lắng quá nhiều.
Tạ Uyển Doanh biết rằng cô ấy trước khi sống lại đều giống như đa số mọi người và sở dĩ khác bọn họ nguyên do là vì cô ấy có tinh thần học tập vô cùng
chăm chỉ.
“Cô có thể nói một chút về suy nghĩ cụ thể của bác sĩ Đô chứ?” bác sĩ Dương bỗng kiểm tra cô với một câu hỏi khác thuộc cấp độ cao hơn hẳn.
"Những gì chúng ta đang thảo luận không phải là suy nghĩ của bác sĩ Đô, mà là phẫu thuật." Tạ Uyển Doanh sửa lại phương hướng thảo luận về vấn đề học thuật bên trên. Cô ấy chắc chắn không thể biết được suy nghĩ cũng như sẽ không nói về suy nghĩ của bác sĩ Đô, mà là về phẫu thuật, bởi vậy không nên hiểu lầm giữa hai vấn đề này. Cô ấy có thể đoán được suy nghĩ của bác sĩ trước đó là vì dựa vào tình hình của của bệnh nhân và ca phẫu thuật.
"Đúng vậy, em nói đúng, là về phẫu thuật…" Bác sĩ Dương nhận ra mình nói bị nhầm nên đã sửa lại cho đúng.
"Hiện tại có IVUS, nên thực tế đàn anh Thân có thể lùi lại một chút."
Bạn học Tạ đang theo dõi ca phẫu thuật một cách nghiêm túc. Bác sĩ Dương vô cùng sửng sốt rồi vội vàng quay đầu lại để xem ca phẫu thuật của bác sĩ Thân đang diễn ra như thế nào. Mới vừa rồi bạn học Tạ một mạch trao đổi với chính cô nhưng bạn ấy cũng không quên quan sát phẫu thuật, điều này chứng tỏ bạn học Tạ đã hết sức tập trung như thế nào.
“Tiểu học muội Doanh Doanh.” Tiếng gọi của Thân Hữu Hoán từ trong phòng phẫu thuật vang lên, rõ ràng là trong phòng phẫu thuật anh ấy đã nghe được lời khuyên của cô ấy.
Bác sĩ phẫu thuật phải lắng nghe tình hình trong phòng điều khiển trong khi đang thực hiện ca phẫu thuật. Những người trong phòng điều khiển là những người ngoài cuộc nên rất tỉnh táo, cho nên họ có thể kịp thời đưa ra lời khuyên và hỗ trợ có giá trị cho bác sĩ phẫu thuật chính.
Một lần nữa chứng minh đa nhiệm* là một trong những kỹ năng cơ bản của người bác sĩ, nhất là đối với phẫu thuật chính vì yêu cầu phải quan sát xung quanh và kiểm soát tất cả mọi thứ.
*Đa nhiệm: Làm nhiều việc cùng một lúc.
“Em nói anh là thiên tài, anh cũng muốn nói rằng em cũng là thiên tài.” Thân Hữu Hoán nắm lấy cơ hội khen ngược lại tiểu học muội một câu.
Lẽ ra là nên như vậy, một đám đại lão trong phòng điều khiển nãy giờ nghe tiểu học muội của anh ta nói kiến thức rất cao về vấn đề học thuật, nhưng đều chưa có ai khen một câu nào. Rõ ràng mỗi người đều muốn khen nhưng lại giả làm như con hổ trong hang giương mắt rình con mồi, chẳng qua là tỏ ra cao thâm mà thôi.
Thực ra, các đại lão không lên tiếng là vì sợ làm xáo trộn những ý kiến sôi nổi của sinh viên y khoa mà thôi. Bọn họ đều biết rằng một khi giáo viên mở miệng nói thì học sinh thấp kém lại không dám khoe khoang.
“Anh Thân, anh có gì muốn nói thì cứ nói.” Tạ Uyển Doanh nói.
Tiểu học muội này một khi đã thẳng thắn, giọng điệu của cô ấy bỗng vô tình chuyển thành giọng với phong cách của đại lão. Thân Hữu Hoán không khỏi hơi nhướng mày, nói:
"Doanh Doanh, anh cảm thấy em nói chuyện càng ngày càng giống cô giáo của anh đó."
Đàn anh ơi, anh đừng nói lung tung nữa. Tạ Uyển Doanh gần như bị sợ chết khiếp.
"Anh không phải muốn làm em sợ, anh chỉ kiểm tra những gì em mới nói mà thôi, tại sao em lại nói rằng anh cần lùi lại? Trước đó anh dự tính có trở ngại nào sao?" Thân Hữu Hoán vừa hỏi vừa giao lưu với các bác sĩ khác, các thao tác phẫu thuật của anh ấy vẫn được thực hiện một cách cẩn thận và tận tình không một chút chậm trễ.
Yêu cầu người khác lui lại, đương nhiên khả năng đầu tiên nghĩ đến chính là có trở ngại nào đó. Nên câu hỏi mà Thân Hữu Hoán hỏi không có gì đáng ngạc nhiên, mà là lẽ thường .





Bạn cần đăng nhập để bình luận