Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 801: Đàn anh cũng không được



Chương 801: Đàn anh cũng không được




Chương 801: Đàn anh cũng không được
Vấn đề nan giải tiếp theo là ở đây.
Nhất định là phải rút dao ra.
Con dao bây giờ không chỉ là công cụ đoạt mệnh, mà còn giúp các bác sĩ chặn tạm thời máu trong khoang bụng của nạn nhân. Nói rút liền rút, vừa rút ra có thể khiến con người chết ngay tại chỗ.
Tất cả các bác sĩ phẫu thuật đều nhìn vào con dao gọt trái cây, như thể con dao đã trở thành một vấn đề, khó giải quyết đến mức khiến cho bác sĩ muốn phát điên.
Con dao nhất định phải được rút ra ngoài, nhưng mà lúc rút dao ra bệnh nhân không thể bởi vì mất máu quá nhiều mà chết.
Cách làm chính xác là thời điểm rút con dao được rút ra hoặc trước lúc rút dao, bác sĩ có thể kẹp mạch máu chảy.
Làm sao để kẹp chính xác mạch máu đang chảy?
Nếu rút trực tiếp ra, bác sĩ không thể nhìn thấy rõ tình hình bên trong như thế nào, con dao được đưa ra ngoài mạch máu chắc chắn sẽ vỡ, lúc này bác sĩ lại gấp rút mở miệng vết thương tìm mạch máu? Tìm không được động mạch thì làm như thế nào, thời gian tìm kiếm kéo dài quá lâu thì phải làm sao. Một khi không thể chống lại tốc độ mất máu của bệnh nhân, vòi mất máu không thể cầm lại được, tốc độ truyền máu không thể theo kịp tốc độ mất máu của nạn nhân? Trong phẫu thuật mất máu ồ ạt còn có dic* mà bác sĩ sợ nhất, trong đó, hậu quả trực tiếp nhất của thuyên tắc tim mạch và thuyên tắc phổi là tử vong trên bàn mổ.
(Dic*: Đông máu rải rác trong lòng mạch là một hội chứng rối loạn đông máu mắc phải thuộc nhóm huyết khối - chảy máu, thứ phát sau nhiều quá trình bệnh lý khác, là hậu quả của tiêu thụ nhiều tiểu cầu và các yếu tố đông máu, đặc biệt fibrinogen.)
Một vài bác sĩ phẫu thuật nhìn con dao, từng người một giống như ngẩn ngơ.
“Bác sĩ Tào cũng không được sao?”
Trong phòng phẫu thuật có nhiều giọng nói chứng tỏ có người đến.
Tạ Uyển Doanh cùng những người khác ngẩng đầu nhìn, Phó Hân Hằng đứng cách đó không xa: Ôi, giáo sư Phó tại sao cũng đến đây?
Người máy này đến đây làm gì vậy? Những nghi ngờ tương tự lóe lên trong đầu những người khác. Thông thường mà nói, tính cách của Phó Hân Hằng khiến anh ấy không thích tham gia náo nhiệt.
Có thể là bị Thường Gia Vĩ kéo đến. Thường Gia Vĩ đứng bên cạnh Phó Hân Hằng, mà mọi người đều biết người này là một công tử đào hoa, chỗ nào náo nhiệt thì thích tụ tập về chỗ đó.
Người vừa mở miệng nói chắc chắn không phải là Phó Hân Hằng kiệm lời mà là Thường Gia Vĩ. Hai tay khoanh ngực Thường Gia Vĩ tiếp tục bày tỏ sự hoài nghi: “Trước đây bác sĩ Tào cũng có thể giúp khoa tim mạch thực hiện phẫu thuật mà.”
Phẫu thuật trong khoa tim mạch khó hơn rất nhiều so với khoa tiết niệu, thuộc một trong hai chuyên khoa khó nhất. Hai ca phẫu thuật chuyên khoa vô cùng khó khăn Tào Dũng cũng có thể thực hiện được, thế mà bây giờ bị ca phẫu thuật tiết niệu tầm thường này ngăn cản sao?
“Các người không biết, hai người Tào Dũng bọn họ chưa từng thực hành ở khoa tiết niệu. Khoa tiết niệu của bệnh viện chúng ta không phải là nổi tiếng nhất, hai người bọn họ là sinh viên xuất sắc của Quốc Hiệp, chưa sắp xếp đến khoa tiết niệu chỉ từng đến khoa tổng quát. Tào Dũng có thể thực hiện tốt ca phẫu thuật tim mạch là vì năm đó lúc đầu cậu ta có thể ở lại khoa tim mạch, sau này bị viện trưởng Ngô ép buộc yêu cầu đi đến khoa não.” Người giải thích cho Tào Dũng và Đào Trí Kiệt là Lư Thiên Trì.
Tạ Uyển Doanh tiếp thu được quá khứ học y học của đàn anh Tào, nghĩ: Hóa ra lúc trước đàn anh Tào có chí hướng muốn đi đến khoa tim mạch giống như cô.
“Tối nay bác sĩ Lư trực sao?” Thường Gia Vĩ quay đầu hỏi Lư Thiên Trì, biết anh ta là phó khoa gây mê hồi sức cơ bản không cần trực đêm.
“Tiểu học muội của tôi gọi điện thoại đến nói cô ấy không làm được, tôi chỉ có thể vội vàng đến đây. Về đến phòng phẫu thuật thì thấy cô ấy đã chọc xong ống cho bệnh nhân, tôi cảm thấy bị cô ấy lừa rồi.” Lư Thiên Trì quay trở lại viện trợ, lúc nói chuyện nhìn Liễu Tịnh Vân.
Em không phải nói là em không làm được sao?
Liễu Tịnh Vân xấu hổ, muốn tìm một cái lỗ để chui xuống: Tiểu học muội cầm ống chọc phía dưới cho cô, nên cô đã làm được.
“Bác sĩ Phó, bằng không cậu lên giúp bọn họ đi?” Lư Thiên Trì đề nghị Phó Hân Hằng đi lên giúp mấy người Tào Dũng xem thử.
Phó Hân Hằng quơ tay, mãnh liệt từ chối: “Đừng đùa như vậy, tôi không được đâu!”
Phó Hân Hằng thế mà nói là không được. Tạ Uyển Doanh vô cùng ngạc nhiên.





Bạn cần đăng nhập để bình luận