Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2752: [2752 ] người quen chạm mặt (length: 3975)

Chuông cửa lại vang lên, lại có khách đến.
Người gần cửa nhất là bạn học Phan đi tới mở cửa. Lần này đến là đại ca Ngụy cùng đại tẩu Ngụy cùng một nhà ba người. Bọn họ là ăn trà chiều mà không ăn tối, tiện đường mang ba mấy người bạn thân đến thăm người em đang bệnh.
Trong phòng khách nhà họ Ngụy nhất thời tràn vào không ít người trở nên náo nhiệt.
Mấy người bạn học và đại ca Ngụy, đại tẩu Ngụy đều không xa lạ gì, đã từng gặp mặt khi Ngụy đồng học nằm viện.
Đại tẩu Ngụy tính cách thẳng thắn, nói với đám bạn học của em trai: "Vừa hay, ở đây có một người các cháu hẳn biết, nàng cũng giống các cháu là người của Quốc Hiệp."
Các bạn học theo lời đại tẩu Ngụy mà quay đầu nhìn, phát hiện Chương Tiểu Huệ đang núp trong đám người.
Chương Tiểu Huệ, hoa khôi nổi tiếng của Quốc Hiệp, là nòng cốt của đoàn nghệ thuật trường. Không ai không biết đại minh tinh trong trường.
Bạn học Lâm Hạo, bạn học Phan, bạn học Ngụy nhìn nhau: Người này nghe nói đi đến đâu cũng vênh váo nghênh ngang, là một cô công chúa rất ra oai. Sao hôm nay lại đứng phía sau vậy?
Nói Chương Tiểu Huệ đột nhiên rụt rè không muốn gặp người là không thể nào. Hoa khôi trời sinh xinh đẹp, đứng giữa đám đông Chương Tiểu Huệ vẫn rất nổi bật, mặc chiếc váy nhung màu xanh lục đầu xuân, váy dài thướt tha, tóc dài uốn đuôi thả xõa vai, gò má được trang điểm, môi tô son đỏ mọng ánh ngọc trai. So với bạn học Tạ buộc tóc đuôi ngựa tùy tiện và mặt mộc ăn mì nước canh, thì vẻ ngoài này đẹp và thời trang hơn nhiều lần.
Cho dù vậy, các bạn học như Lâm Hạo sẽ nói rằng, trong mắt các nam sinh trong lớp bọn họ chỉ có bạn học Tạ là đủ hấp dẫn. Cũng không còn cách nào, nếu đổi ở học viện nghệ thuật thì có lẽ kết quả sẽ không như vậy. Nhưng ở Quốc Hiệp, một học phủ y học cao đẳng như vậy, chỉ dựa vào vẻ ngoài xinh đẹp hoặc là vẻ anh tuấn đẹp trai thì không đủ, điều quan trọng là so đấu IQ cao.
"Đúng rồi, nàng là hoa khôi của trường các cháu." Đại tẩu Ngụy nhớ ra chức vụ của Chương Tiểu Huệ, quay sang hỏi một người khác, "Dương thiếu, có phải không?"
Người đứng chung với Chương Tiểu Huệ là một chàng trai đẹp trai, Dương thiếu, tên đầy đủ là Dương Thiếu Khôn. Tuổi tác xấp xỉ đại ca Ngụy, cao khoảng một mét bảy, vẻ ngoài đường hoàng, chỉ có sống mũi hơi thấp, không đẹp trai bằng hai anh em nhà họ Ngụy. Toàn thân mặc âu phục, đi giày da hàng hiệu, đồng hồ đeo tay chất lượng cao, trang phục và phụ kiện tuyệt đối là của con nhà giàu có.
Mấy người bạn học nhìn ra: Người này là bạn trai mới của hoa khôi?
Sắc mặt Chương Tiểu Huệ có chút ảm đạm. Nàng núp ở phía sau đám đông chính là không muốn để người trong trường biết chuyện này, cảm thấy có chút mất mặt. Theo tiêu chuẩn chọn bạn đời của nàng thì Dương Thiếu Khôn kiểu này vốn không được xếp hạng.
Đành vậy, Dương Thiếu Khôn tranh nói thay, nói: "Cô ấy là hoa khôi của trường. Người Quốc Hiệp các cháu hẳn đều biết. —— Các cháu tuổi nhỏ hơn cô ấy, chắc là sư đệ sư muội của cô ấy."
Người này không hiểu chuyện, ở Quốc Hiệp không thể tùy tiện gọi sư tỷ sư huynh sư đệ sư muội. Muốn có tư cách để người khác gọi thì cũng phải được cho phép. Ở hiện trường, bạn học Lâm Hạo, bạn học Phan, bạn học Ngụy không một ai muốn gọi người này là sư tỷ. Năng lực y học và kỹ thuật của người này làm sao mà để họ gọi sư tỷ cho được. Để họ kêu sư tỷ thì ít nhất phải có khả năng hướng dẫn họ về mặt lâm sàng tốt hay không.
Chờ một lát, hoàn toàn im lặng, không ai kêu sư tỷ, không ai kêu sư đệ sư muội, không khí trong phòng tràn ngập vẻ lúng túng.
Dương Thiếu Khôn ánh mắt kinh ngạc nhìn chỗ này nhìn chỗ kia, không hiểu chuyện gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận