Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3907: [3907 ] cơ hội tốt trời ban (length: 4230)

Emma giải thích, diễn đàn vốn định mời diễn giả khách quý nhưng đột nhiên có việc không đến được, ban tổ chức hy vọng đội của bọn họ bù vào chỗ trống này.
Cân nhắc đến đội của bọn họ là bởi vì đội bọn họ gần đây thực hiện ca phẫu thuật robot gây hứng thú cho giới y học toàn cầu.
Việc không sắp xếp trước cho đội của bọn họ phát biểu diễn giảng là do thành quả phẫu thuật của đội bọn họ mới được công bố gần đây, mà công tác chuẩn bị cho diễn đàn học thuật quốc tế lớn thường bắt đầu từ mấy tháng trước, muốn mời bọn họ cũng không kịp.
Khi gặp những đề tài nóng đột xuất trong giới y học, ban tổ chức sẽ xem xét tình hình để cân nhắc có nên tạm thời xen vào chương trình hội nghị hay không.
Như vậy mà nói, ban tổ chức không cần thiết cũng không thể cố tình gây khó dễ cho bọn họ.
Cơ hội là dành cho những người có sự chuẩn bị. Có thể thấy Trương đại lão dám đích thân dẫn đội đến sớm đã có ý định “nhặt của rơi”. Bây giờ cơ hội thực sự đến, là cơ hội tốt trời ban, Trương đại lão dứt khoát đưa tay ngăn các đệ tử lại, đáp lời đối phương: "Không thành vấn đề, cô nói muốn chúng tôi cử người nào phát biểu diễn giảng."
Các thành viên trong đoàn ai nấy đều ưỡn thẳng lưng, lời của Trương đại lão không khác gì “bán công khai lợn con”, đối phương muốn con nào thì cứ chọn.
Trương đại lão cũng không khách khí, trước quay đầu nhìn bọn họ bằng ánh mắt cao ngạo: Đây là cơ hội cho các ngươi biểu diễn, các ngươi không muốn thì khối người muốn đấy, ai được chọn thì đó là may mắn.
Các thành viên có mặt không hoàn toàn phản đối Trương đại lão, chỉ là cái may mắn này có thể nói là phúc họa khó lường. Ra trận được chọn phát biểu tốt thì nổi tiếng, còn biểu diễn không tốt thì tai họa, thà rằng không có còn hơn.
Trương đại lão không quan tâm hậu quả với họ. Như bác sĩ Lâm Hạo từng liều mạng phàn nàn, Trương Diêm La chỉ thích đẩy người vào hố lửa, đẩy xong thì mặc kệ người đó sống hay c·h·ế·t.
Một đám người nước ngoài cười cười, trả lời Trương đại lão: Dr. Tse.
Xem ra những người nước ngoài này giao tiếp với một vài địa phương trong nước khá nhiều, quen gọi người họ Tạ là Tse. Thế mới thấy bác sĩ trong nước đi ra ngoài rất cần thiết, nếu không nhiều chuyện có thể bị người khác hiểu lầm trong sự thay đổi ngấm ngầm.
Trương đại lão sửa lại cách gọi của đối phương là bác sĩ Xie, đồng thời cố tình tỏ vẻ kỳ lạ vì sao đối phương lại điểm danh bác sĩ Tạ, lẽ nào xem thường ông ta cùng Nhậm đại lão.
Emma thẳng thắn nói: Bác sĩ Tạ chẳng phải là bác sĩ mổ chính sao?
Mấy người nước ngoài đều biết lãnh đạo thì đi mua nước tương chứ chẳng biết nhiều về kỹ thuật mới, người thực sự thao tác kỹ thuật nằm ở người thực hiện, không mời bác sĩ mổ chính thì mời ai.
Trương đại lão quay đầu hỏi ý kiến đương sự: "Cô trả lời thế nào, bác sĩ Tạ?"
Tạ Uyển Oánh sao dám nói không được, hơn nữa nàng vốn luôn chấp nhận những chuyện như vậy, giống như lần đầu tiên khi Đàm lão sư hỏi nàng có được không vậy.
Hai bên đều hài lòng, đồng ý giao dịch. Emma bọn họ vui vẻ ra về.
Tạ Uyển Oánh ngồi xuống, lấy sổ tay mang theo ra làm việc.
Đám tiểu đồng bọn có mặt rối rít giúp nàng, Diêu bác sĩ, Tả bác sĩ cống hiến máy tính xách tay.
Chưa kịp ngồi xuống, Trương đại lão lấy điện thoại di động ra nghe mụ già gọi đến, nói: "Mẹ, mẹ gọi hỏi Thư Bình ăn cơm no chưa hả?"
Nhờ phúc của Tạ lão sư và tiểu thúc, chuyến đi xa này Trương Thư Bình được đi cùng Tạ lão sư.
Lỗ lão sư nói: "Ta quan tâm nó làm cái gì, bây giờ nó chỉ giỏi nịnh bợ."
Trương Thư Bình nghe bà nội nói: Mồ hôi, bà nội quá thật thà.
Không phải hỏi cháu trai thì chắc chắn là hỏi tân sủng nhi rồi. Tân sủng nhi trong mắt Lỗ lão sư rất được yêu thích, vượt xa người khác. Trương đại lão bĩu môi: "Ta đối xử với nàng rất tốt."
Nghe thấy con trai nói vậy, Lỗ lão sư lập tức nghe ra ẩn ý. Đối tốt với người khác cần phải nói sao, đúng là “lạy ông tôi ở bụi này”. Lỗ lão sư không vòng vo với thằng con: "Mày có đẩy nó vào hố lửa không đấy?"
"Không có, ta đưa nàng đi ngâm suối nước nóng."
Trương đại lão: Mụ già coi như sủng nhi, hắn đâu dám ném vào lửa, chỉ dám cho đi suối nước nóng thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận