Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1476: Vô cùng chuẩn xác



Chương 1476: Vô cùng chuẩn xác




Chương 1476: Vô cùng chuẩn xác
Trương Hoa Diệu và Phó Hân Hằng không hẹn mà cùng liếc qua bạn học Tạ: Bạn học này quả nhiên ra sức duy trì vẻ bình thản nha…
Hai người bọn họ hơi nghi ngờ có chuyện gì xảy ra.
“Mười tám phút.” Y tá thật sự không nhịn được nhắc nhở các bác sĩ.
“Nhanh, áp thêm trái phải nửa phút.” Tạ Uyển Doanh nói.
Nửa phút sao, y tá nghiêng đầu nhìn qua đồng hồ, mấy giây rồi. Trong lòng đếm ngược nhất thời lại muốn nhắc lại các bác sĩ. Giọng nói Tạ Uyển Doanh vang lên: “Rút ra.”
Nghe giọng điệu này của cô, cô dường như đang ra lệnh cho giáo sư như anh ấy. Khóe miệng Trương Hoa Diệu cong xuống, tay chậm rãi kéo túi nước bên trong khí quản ra, để nó nhờ nguồn lực của khí trong khí quản trượt ra hết mức có thể. Bề mặt vết thương vừa được cầm máu không thể kéo mạnh tay, sẽ lại làm miệng vết thương bị xé rách.
Đầu ống dẫn khí trong tay Phó Hân Hàng đưa tới lần nữa, cẩn thận hút túi nước mang theo cục máu đông và vết máu ra ngoài.
Tất cả mọi người thấy rất rõ ràng, bề ngoài túi nước được lôi ra dính vết máu rất rõ, cho thấy túi nước phát huy được tác dụng đồng đều.
Bên trong khí quản không có máu chảy ra. Lo lắng, đầu ống dẫn khí lại hút xem có hay không, ngón tay bác sĩ đến bên trong đầu tìm kiếm xem có không. Đầu dây inox kẹp một ít bông lại thăm dò sâu chút xem có máu không.
Cuối cùng tin chắc không có máu chảy ra. Bác sĩ mổ chính quăng đồ vật trong tay mình ra, nói với người bên cạnh: “Em khâu đi.”
Trình từ mẫu chốt của phẫu thuật đã làm xong, bác sĩ mổ chính mệt mỏi, công việc còn lại giao cho trợ lý hoàn thành là quy tắc cũ của phẫu thuật ngoại khoa.
Tất cả trợ lý một và trợ lý hai của mổ chính đều là ông lớn, loại chuyện vặt vãnh này chỉ có thể do trợ lý ba nhỏ bé như cô làm. Cuối cùng Tạ Uyển Doanh cũng hiểu rõ tại sao ông lớn lại cho cô lên bàn, lúc đầu sớm đoán được tình huống này sẽ phát sinh.
Các giáo sư thật thông minh tài giỏi, Tạ Uyển Doanh cảm thán trong lòng.
Trương Hoa Diệu đi xuống bàn phẫu thuật, cởi áo phẫu thuật, mời Tào Dũng: “Đi thôi, đi ăn cơm. Có lẽ cậu cũng chưa ăn.”
“Không sao, các anh đi trước đi.” Tào Dũng nói với anh ấy.
Người ta đứng ở chỗ này, chủ yếu là xem Tiểu học muội. Tiểu học muội không đi, làm sao anh có thể đi.
Trương Hoa Diệu cố ý trở về, xoay quanh cái túi, đứng đằng sau xem trợ lý ba khâu lại, hai mắt quan sát động tác khâu lại của người ta.
Vô cùng chuẩn xác, nắm rất chắc kiến thức cơ bản.
Nhớ đến lúc trước bạn học Tạ là sinh viên y được hai ông lớn khoa ngoại Quốc Hiệp mang theo, Trương Hoa Diệu chẹp chẹp hai tiếng: Xem ra Đàm Khắc Lâm và Đào Trí Kiệt có không ít công lao.
Quét qua không thấy vấn đề gì, Trương Hoa Diệu thong thả đi ra phòng phẫu thuật, về phần việc nói rõ sự việc và tình huống phẫu thuật cho người nhà bệnh nhân thì giao cho người bên khoa răng hàm mặt của bệnh viện. Dù sao anh ấy chỉ là người qua đường tiện giúp một việc.
Thân Hữu Hoán theo sau anh ấy đi ra ngoài.
Lãnh đạo chưa ăn cơm. giữa trưa thực hiện xong phẫu thuật trong một giờ khẳng định rất đói bụng. Thân Hữu Hoán móc cây chocolate trong túi áo ra đưa cho lãnh đạo. Người ngoài không biết ông lớn thích ăn chocolate bổ sung năng lượng như một thói quen.
Trương Hoa Diệu không khách khí với cấp dưới, nhận lấy thanh chocolate nhét vào mồm cắn hai phần, nói với anh ấy: “Thấy thế nào?”
Thân Hữu Hoàn biết rõ lãnh đạo hỏi về tiểu học muội, liền đáp: “Giống kế hoạch thực tập của em ấy ở Quốc Hiệp thôi.”
Muốn đem nhân tài tới Quốc Trắc, tốt nhất là bắt đầu ra tay lúc kỳ thực tập của nhân tài rồi bồi dưỡng tình cảm, hơn nữa có thể không cần lãng phí thời gian bồi dưỡng tại bệnh viện. Quá trình làm việc của các bệnh viện khác nhau, thực tập sinh thực tập ở đây có thể sớm làm quen với những quá trình này này sau khi tốt nghiệp sẽ lên trình rất nhanh.





Bạn cần đăng nhập để bình luận