Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2684: [2684 ] thiên tài tính toán (length: 4010)

Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát thì đến giờ thi đấu buổi chiều.
Đầu tiên là phần thi đấu ném tạ của các bạn học hệ dự bị.
Tạ Uyển Oánh cùng sư huynh Tào và sư huynh Hoàng đến xem các bạn học hệ dự bị thi đấu để cổ vũ. Còn có bốn người Triệu Triệu Vĩ đến góp vui.
Trước khi bắt đầu, mấy người thích buôn chuyện như Trương Đức Thắng lại túm tụm vào cắn tai, xì xào bàn tán soi mói vì sao người ta lại chơi ném tạ.
“Hắn có mập đâu.” Phùng Nhất Thông bình luận.
Vận động viên ném tạ càng mập càng có lợi. Vì quả tạ nặng, khi vận động viên ném cần giữ vững trọng tâm, người mập ném ra không dễ bị ngã đồng thời còn có lợi trong việc tăng tốc độ ném tạ. Vận động viên cơ bắp dù luyện tập thế nào cũng không thể có được ưu thế như người mập. Trên thế giới, các vận động viên ném tạ giỏi đều mập.
"Dáng người hắn với Thế Hoa cũng gần giống nhau, sao không đi chạy thi?” Lý Khải An gãi gãi chóp mũi không hiểu mà hỏi.
"Chắc hắn lười đó?” Phùng Nhất Thông gãi đúng chỗ ngứa, chỉ ra.
Triệu Triệu Vĩ và Trương Đức Thắng gật đầu: Người này là thiên tài ở Quốc Đô, có thể so với Tống Học Lâm. Trong đám thiên tài, chỉ có mỗi bạn Tạ là khác loại.
Chạy bộ mệt thế nào đi nữa thì dù muốn nằm cũng nhất thiết phải làm ra vẻ đang chạy. Còn ném tạ thì tùy tiện quăng ra, quăng không tới thì không sao, nhiều lắm là tay bị mỏi chút. Muốn gian lận, khẳng định sẽ chọn ném tạ.
Tạ Uyển Oánh lại có cách nghĩ không giống các bạn học trên. Bác sĩ Đoạn không được như bác sĩ Tống. Bác sĩ Tống là người lười toàn diện. Bác sĩ Đoạn dù sao còn giả bộ. Mà hai người này sẽ không làm chuyện mình không thích. Người ta đầu óc thông minh, gian lận thì vẫn gian lận, việc ghét là vẫn ghét.
Có thể là bạn Đoạn chỉ đơn giản là thích ném tạ.
Ném tạ thuộc môn điền kinh, việc nhập môn khó hơn chạy bộ. Nói đơn giản thì ai cũng có thể chạy, không cần dạy, có thiên phú thì còn có thể chơi được kỹ xảo. Ném tạ thì không phải vậy, nếu không hiểu kỹ xảo thì phỏng đoán còn không ném được. Chơi kỹ xảo có thể có nhiều kiểu, nâng cao ngưỡng cửa khiến người khác không sánh bằng. Quá trình học tập thuộc một trong những kỹ xảo đó, bạn Đoạn có ưu thế.
Trong lúc mọi người bàn luận, bỗng nhận ra Tống Học Lâm xuất hiện ở khu vực khán giả xem ném tạ.
Trương Đức Thắng, Triệu Triệu Vĩ kinh ngạc xuýt xoa: Tài tử Bắc Đô không quen biết người họ Đoàn, đến làm gì?
Tống Học Lâm vốn không thích giao lưu với người khác, mang theo chiếc túi da màu nâu kiểu thanh niên văn nghệ, tìm một chỗ có bóng râm trong sân vận động rồi ngồi xuống. Hai chân để trên mặt đất, tay trái chống cằm, mắt nâu khép hờ, hệt như một chú mèo đang buồn ngủ vào buổi chiều.
Sư huynh Hoàng gọi người này là mèo lười quả không sai. Triệu Triệu Vĩ nghĩ.
Hoàng Chí Lỗi đỡ mắt kính nhìn vào lưng tên mèo lười, không thèm để ý.
Cái gì tài tử Quốc Đô, hắn không quan tâm. Chỉ biết bác sĩ Tạ cũng xem thi đấu ở đây, chỉ biết ở đây ít người xem hơn, chỉ biết ở đây dễ lười biếng hơn. Tống Học Lâm lại ngáp một cái.
Cuộc thi ném tạ bắt đầu.
Tuyển thủ thi đấu đã tập hợp đầy đủ. Triệu Triệu Vĩ, Phùng Nhất Thông nhìn kỹ các tuyển thủ do các đội cử ra, bên trong, người mập thực sự chỉ có ba người, lập tức đã hiểu.
"Không có ai là vận động viên ném tạ chuyên nghiệp." Phùng Nhất Thông thừa nhận bản thân mình không thể so sánh được với đám thiên tài ở Quốc Đô.
Nơi này cuối cùng cũng chỉ là hội thao trong trường y, chứ không phải trường thể dục, nam sinh thích chơi các môn thể thao khác nhìn mạnh mẽ lại đẹp trai, ai lại muốn chơi môn ném tạ béo bụng, không thu hút con gái. Số lượng những người chơi ném tạ chuyên nghiệp gần như bằng không.
Nói thật thì ngay cả Tào Dũng đến xem thi đấu còn muốn ngáp, vì sớm đã biết biểu đệ thiên tài của mình tính toán những gì.
Không có gì bất ngờ, Đoàn Tam Bảo là người ném đầu tiên, trực tiếp ngồi vững vào ngôi vị quán quân.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận