Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2506: [2506 ] có hiểu lầm (length: 3936)

Đến hỏi em trai, không loại trừ việc hắn nghĩ rằng đứa bé Chu Tinh này có lo lắng về loại tình trạng bác sĩ chủ trị. Nhưng mà, nếu suy đoán như vậy thì tất cả ý nghĩ của hắn là sai.
Tào Chiêu thành thật giải thích với em trai: "Ta cũng giống như ngươi hy vọng đứa bé đó có thể sống sót. Bản thân ta là bác sĩ khoa nhi, sao có thể mong muốn đứa trẻ không sống được chứ."
Chuyện nhị ca mình mong một đứa trẻ sống sót lại đi nguyền rủa một đứa trẻ khác phải chết quả thật là không thể nào. Cho nên, lúc trước Tào Dũng nhấn mạnh là không muốn để nhị ca mình giẫm vào vũng nước đục. Đừng thấy nhị ca mình là đại ma vương trẻ con, nếu tâm địa đối với con trẻ không tốt, thì không làm được một bác sĩ khoa nhi ưu tú.
Có thể thấy, Tào Chiêu hiểu được tình huống có thể là cha mẹ của bé tiểu ngọc muốn hiến tạng, vì vậy đến hỏi ý kiến bác sĩ chuyên khoa để có được nhận xét chuyên nghiệp. Dù sao thì người bệnh của hắn đã vào danh sách chờ ghép tạng, không thể đi hỏi bác sĩ Phương Trạch được.
Mặt khác, Tào Chiêu lo lắng vì sao cha mẹ đứa bé này lại nhanh chóng muốn tìm kiếm tạng để ghép, rốt cuộc việc bác sĩ Phương Trạch phán đoán có đủ chuyên nghiệp hay không, có nghi vấn lừa gạt đôi cha mẹ này hay không.
Là một bác sĩ khoa nhi, Tào Chiêu không muốn có đứa trẻ bị phán đoán sai là chết não, sau đó bị đưa đi lấy tạng. Việc quan tâm một đứa trẻ khác không hề mâu thuẫn với việc hắn muốn cứu chữa cho Chu Tinh đang nằm trong tay.
"Số lượng tạng của trẻ em được hiến ở nước ta rất ít." Tào Chiêu nói đến số liệu thống kê thực tế, càng làm cho người ta cảm thấy chuyện này có vẻ hơi khác thường. Có điều khác thường thì ắt có vấn đề. Lúc trước đã nói rồi, không nên nghĩ tới chuyện sử dụng hình thức dán áp phích tuyên truyền các ca ghép tạng nhi khoa thành công, vì số tạng của trẻ em được hiến ít đến đáng thương.
"Ngươi nói không sai. Đừng nói trong nước, mà ngay cả nước ngoài số lượng tạng được hiến từ trẻ em cũng ít hơn người trưởng thành." Tào Dũng đã thừa nhận sự thật nhị ca mình nói, đồng thời giải thích theo góc độ chuyên môn để không cho rằng chuyện này nhất định là có vấn đề, "Việc xác định trẻ em chết não luôn thận trọng hơn so với người lớn. Số lần xác định chết não của trẻ em phải nhiều hơn so với người lớn, thời gian quan sát giữa các lần cũng phải dài hơn. Với quy trình xác định nghiêm ngặt như vậy, nếu muốn có sai sót một cách dễ dàng thì sẽ khó hơn ở trẻ em so với người lớn."
Chỗ này liên quan đến một khái niệm, xác định chết não không giống với việc tim ngừng đập, hô hấp ngừng như kiểu tử vong truyền thống chỉ cần xác định một lần. Mà cần đến hai lần thậm chí hai lần trở lên. Điều này nói lên đầy đủ việc cần một khoảng thời gian quan sát cho việc xác định chết não. Tương đương với việc, nếu như bác sĩ nghi ngờ đứa bé này bị chết não thì không thể nói giống như người bệnh tim ngừng đập, hô hấp dừng lại khác có thể nhanh chóng xác định là đã tử vong.
Vì sao việc xác định chết não phải thiết lập thời gian quan sát lâu như vậy? Đầu tiên, chúng ta cần biết khái niệm về tử vong. Tiêu chuẩn để xác định một người chết ban đầu là cơ thể không còn tự thở và tim không còn đập được, chỗ này cần chú trọng hai chữ "tự chủ".
Chết não không phải định nghĩa tử vong mới, thực tế là định nghĩa cũ được kéo dài thêm. Máy móc phụ trợ giúp duy trì hô hấp và nhịp tim của người bệnh. Nếu máy móc vừa rút ra thì người này sẽ không còn nhịp tim và hô hấp, tức không thuộc dạng tự thở tim đập nữa. Vậy làm sao có thể nói người đó vẫn còn sống, chắc chắn là đã chết rồi.
Ở đây xuất hiện một sự mâu thuẫn: làm sao ngươi có thể xác định rằng sau khi rút máy móc thì người này chắc chắn sẽ ngừng thở, ngừng tim và không thể phục hồi. Dù sao thì trong cấp cứu lâm sàng, người bệnh hô hấp ngừng tim đập đều phải được hỗ trợ bằng máy thở ngay lập tức. Nếu dựa theo cách nói này, thì không cần phải lên máy khi cấp cứu nữa.
(chương này
Bạn cần đăng nhập để bình luận