Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2507: [2507 ] toàn phương vị phòng ngừa sơ sót (length: 4035)

Y học hiện nay muốn tiến hành phân tích một cách lý tính và khoa học để chứng minh, trải qua rất nhiều nhà y học nghiên cứu cũng thu được nhận thức chung trong giới y học. Sau khi rút máy thở, cơ thể con người tự thở và tim đập không có cách nào khôi phục lại ở bộ phận người bệnh này, nguyên nhân là do bộ phận não quan trọng nhất của cơ thể người là thân não đã chết và không có cách nào dùng thủ đoạn y học đảo ngược, nên mới gọi là chết não.
Các nhà y học lại phát hiện, thiếu máu và thiếu oxy sẽ dẫn đến chết não. Nếu như cấp cứu kịp thời, đại não trong một khoảng thời gian nhất định nhận được máu và chất dinh dưỡng được đưa vào lần nữa thì có khả năng hồi phục cơ và có thể tránh được chết não.
Nhìn chung, chết não có một khoảng thời gian nhất định. Khi cấp cứu, việc dùng máy thở để cấp cứu tế bào não là đúng. Nếu như thời gian dùng máy móc đã lâu nhưng người bệnh vẫn không thể tự khôi phục nhịp thở và nhịp tim thì là do đại não đã chết, chung quy vẫn là người đã chết.
Điểm tranh luận về chết não do đó quay về khoảng thời gian này là bao lâu. Khoảng thời gian này dài hay ngắn chính là nguyên nhân gây ra những cuộc tranh cãi lớn trong xã hội về các loại quan điểm. Nếu khoa học không thể đưa ra kết luận về thời gian này của từng cá nhân cụ thể thì có khả năng phán đoán sai về cái chết của người bệnh.
Về mặt thống kê học, có một vài dữ liệu lớn, nhưng không thể phân loại cụ thể đến từng cá thể. Có người thời gian này dài hơn một chút, có người thời gian này ngắn hơn một chút. Không nên xem thường sự chênh lệch thời gian từng giây từng phút này, nó có thể quyết định sự sống chết của con người.
Muốn có luận chứng xác thực về chết não thì nhất thiết phải trở về điểm ban đầu. Bác sĩ cần phải tìm được bằng chứng để chứng minh não bộ người bệnh này đã chết chứ không phải chỉ xem thời gian để nói chuyện.
Trước đây, các bác sĩ chuyên khoa thần kinh có chuyên môn về phương diện này, thuộc nhóm người phù hợp nhất để đi tìm bằng chứng và phán định người bệnh có bị chết não hay không. Vấn đề là, tình trạng thiếu hụt nhân lực lâm sàng là quá phổ biến. Để bù đắp cho việc thiếu hụt nhân lực và những bất tiện khác, cách làm phổ biến trên quốc tế là thiết lập tiêu chuẩn chẩn đoán chết não, không cần bác sĩ chuyên khoa mà chỉ cần bác sĩ lâm sàng, sau khi trải qua huấn luyện ngắn hạn và vượt qua kỳ thi sát hạch thì có thể đảm nhiệm.
Do đó, có thể có người lại nghi ngờ liệu không phải bác sĩ chuyên khoa thần kinh thì rốt cuộc có thể phán đoán chết não hay không.
Vấn đề này không cần quá lo lắng. Thực tế, việc phán định chết não là một quy trình, giống như việc phán định một người bệnh đã ngừng tim cũng là theo một quy trình. Trong tiêu chuẩn phán đoán chết não, có một quy tắc là: Nhất thiết phải xác định rõ ràng bệnh nền của bệnh nhân, xác định rõ là do tổn thương não không thể hồi phục gây ra chết não.
Khâu này cần sự tham gia chuyên sâu của bác sĩ ngoại thần kinh, không thể bỏ qua.
Đến đây có thể hiểu, vì sao Tào Dũng kiên quyết đưa đứa trẻ đến bệnh viện chuyên khoa như Phương Trạch. Rõ ràng là muốn phòng ngừa mọi sơ sót có thể xảy ra. Với đội ngũ bác sĩ chuyên khoa thần kinh chuyên nghiệp nhất nghiên cứu tỉ mỉ, có thể tránh tối đa những sai sót không đáng có về mặt y học trong việc đánh giá tình trạng của đứa trẻ.
Điều này giải đáp sự hoài nghi của Tào Chiêu, đồng thời từ trong lời nói của em trai, hắn nghe ra một đáp án mà hắn không quá muốn chấp nhận: "Ý ngươi là tình huống của đứa bé lúc đó đã có khả năng phát sinh chết não sao?"
"Ta lúc đó ở hiện trường, trên đầu công cụ chỉ có đèn pin và bông gòn, thì có thể có cái gì chứ?" Tào Dũng cảm thấy buồn cười.
Hắn không phải đã nói ngay từ đầu rồi sao? Muốn làm chẩn đoán y học là một chuyện mười phần mười phần nghiêm cẩn. Hắn dù là bác sĩ, nhưng đâu có con mắt thần thông mà có thể nhìn thấu được rốt cuộc tình hình thương tổn não bộ của đứa trẻ là như thế nào.
"Phải chụp CT, hơn nữa không chỉ chụp một lần." Tào Dũng lại nhấn mạnh điểm mấu chốt mình vừa nói.
Không nên đem việc tiểu thúc của bọn họ tiết lộ trong điện thoại về những dấu hiệu ban đầu CT cho thấy đứa bé bị tổn thương não bộ làm kết luận cuối cùng.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận