Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 895: Thận trọng không thể vội vàng



Chương 895: Thận trọng không thể vội vàng




Chương 895: Thận trọng không thể vội vàng
Vị trí xác định trên da của bệnh nhi buổi tối giống như ánh sáng của ngôi sao vậy, mũi kim nhanh chóng ăn sâu vào trong da.
Tốc độ có chút nhanh, Niếp Gia Mẫn dường như không phản ứng kịp, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc: “ A! Em này sao có thế cứ thế mà cắm vào chứ?”
Vâng thật sự là đã cắm vào rồi.
Ánh mắt của anh ấy tập trung vào ống tiêm mà cô đang cầm, chỉ nhìn thấy cô ấy đang tiến hành lấy máu.
Trong chớp mắt, thình thịch , thình thịch, nhịp tim của chuyên gia như anh ấy cũng phải đập nhanh hai nhịp, ánh mắt tập trung vào dịch thể trên ống tiêm mà không dám động đậy.
Mặc dù tốc độ mũi kim của cô cắm vào da của bệnh nhân quá nhanh, anh ấy cũng không thể dùng cách này để phán đoán xem rốt cuộc cô có làm đúng chưa, nhưng không sao, quan trọng là xem xem lúc rút ra có máu hay không . Có phải máu ở tĩnh mạch không. Đây mới là tiêu chuẩn.
Màu máu đỏ sẫm trong ống tiêm chầm chậm tăng lên, đúng với máu tĩnh mạch.
“Phù”, Niếp Gia Mẫn có thể nghe thấy tiếng thở phù của mình, để anh ấy trấn tĩnh lại.
Sự cương quyết của sinh viên lúc đó giống sự cao trào của một bộ phim điện ảnh, khiến cho anh ấy nhìn đến nỗi rất căng thẳng.
Sau đó, một nụ cười nở trên khoé miệng của anh ấy: tốc độ nhanh động tác chính xác, chỉ có hai từ có thể miêu tả một sinh viên Y khoa xuất sắc như vậy.
Đồng thời biết được đây là lần đầu tiên cô ấy tiếp xúc với các bệnh nhân nhỏ, nên kinh nghiệm không nhiều. Tiếp theo sẽ hướng dẫn cô ấy.
“ Chậm lại....chậm ...chậm...lại...” Niếp Gia Mẫn vừa nói vừa dùng tay ra hiệu cho sinh viên động tác phải chậm lại.
Nghe thầy hướng dẫn, Tạ Uyển Doanh càng tập chung hơn vào các ngón tay của mình.
Thầy giáo bảo cô làm chậm lại, chậm hơn nữa, nguyên nhân chắc là do mạch máu của trẻ con nhỏ và dễ vỡ , đừng nghĩ rằng mọi vết tiêm đều không sao, mạch máu của trẻ con dễ vỡ đột ngột hơn so với người lớn. Sự khác biệt giữa bệnh nhân trẻ nhỏ và bệnh nhân người lớn khác nhau rất rất nhiều.
Cô ấy nín thở, giữ yên các đầu ngón tay, động tác chầm chậm đặt xuống, nhẹ nhàng, thời khắc duy trì sự lưu thông, tránh tình trạng có lực cản, không nhận ra làm vỡ mạch máu.
Do phải giữ vững thao tác, không thể lắc lư quá mức, có thể tưởng tượng được sự hao phí sức lực. Chẳng trách các bác sĩ ngoại khoa khoa nhi trên thế giới hầu hết là bác sĩ nam, đều là dùng sức làm việc.
Lo lực của cô không đủ, tay phải của Niếp Gia Mẫn để ở bên cạnh cánh tay, chuẩn bị sẵn sàng giúp đỡ cô, giữ vững tay giúp cô.
Ở bên cạnh, Khưu Thụy Vân và Thường Gia Vĩ đang cố định chân cho mẹ của Văn Quý. Quay lại đã thấy hai người họ mồ hôi đã ướt đẫm lúc nào rồi.
Cơ thể của trẻ con còn nhỏ, cấu tạo sinh lý khác biệt rất lớn so vơi người lớn, chăm sóc khó hơn, có chút thay đổi, bố mẹ càng lo lắng hơn. Sự phát triển của Khoa nhi trong nước gặp khó khăn đều có nguyên nhân cả.
Đối với khoa nhi mới xây, Viện trưởng Ngô trong bệnh viện của họ đã chỉ thị cho người chuẩn bị phòng giám sát bệnh nhi NICU ( phòng giám sát trẻ sơ sinh mới sinh) và PICU ( phòng giám sát trẻ nhỏ), đồng bộ các giường nằm.
Nếu không có sự hỗ trợ y tế toàn diện trước và sau phẫu thuật, làm sao dám nhận những đứa trẻ bị bệnh nặng để làm phẫu thuật, tất cả những điều này đều đòi hỏi nhiều tiền của và nhân tài
Trẻ con mà, một chút sai lệch sẽ dẫn đến bệnh nặng nguy hiểm, hơn nữa bệnh một khi đã phát tác thì sẽ phát triển rất nhanh.
Sự sai lệch trên cơ thể của một đứa trẻ được gọi là thiếu tài giỏi. Đặc biệt là đối với các bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa khoa nhi.
“ Người làm bác sĩ ngoại khoa khoa nhi...”. Thường Gia Vĩ thở dài xúc động, trước đây anh tiếp xúc với người bên khoa nhi không nhiều. Hôm nay sau khi gặp một người đàn ông như Niếp Gia Mẫn, cảm thấy quen với các bác sĩ chuyên khoa khoa nhi hơn rồi.





Bạn cần đăng nhập để bình luận