Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 954: Đoán chừng tình hình của cô không được tốt lắm



Chương 954: Đoán chừng tình hình của cô không được tốt lắm




Chương 954: Đoán chừng tình hình của cô không được tốt lắm
Một nhóm người lần này đã nghe rõ, lúc Tạ Uyển Doanh đi ra ngoài gặp bệnh nhân cấp cứu.
“Bệnh nhân nào?” Hà Quang Hữu lại hỏi: “Tại sao em ấy lại không gọi 120?”
Cái này, Phạm Vân Vân không hỏi rõ đàn chị, trong điện thoại đàn chị cũng không nói điều này với cô ấy.
Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của kiến tập sinh này sợ là hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, Hà Quang Hữu và các bác sĩ khác bất lực. Vì vậy nói sinh viên y có phân chia cao thấp. Giống như Tạ Uyển Doanh kia thật sự là sinh viên y hiếm thấy có đầu óc luôn luôn rõ ràng logic trong tuyến.
“Em ấy gọi điện thoạt cấp cứu sẽ nhanh hơn được giúp đỡ.” Hà Quang Hữu nói.
“Có lẽ đàn chị cho rằng nơi xảy ra tai nạn gần bệnh viện của chúng ta.” Mạch suy nghĩ của Phạm Vân Vân trở lại, giúp đàn chị nói, cô ấy tin tưởng đàn chị chắc chắn sẽ không gọi điện thoại xin viện trợ mà không suy nghĩ về vấn đề này: “Trong điện thoại đàn chị nói rằng có phụ nữ mang thai và một bệnh nhân lớn tuổi.”
Sau khi nghe thấy câu nói này của cô, Đào Trí Kiệt đột nhiên nhớ đến điều gì đó, ngẩng đầu đích thân hỏi: “Bệnh nhân lớn tuổi, phụ nữ mang thai, có nói là tình huống gì không?”
“Chuyện nay,....” Phạm Vân Vân lại không nhớ nói đàn chị Tạ có nói ở trong điện thoại hay không.
Kiến tập sinh này lại tiếp tục hỏi, trăm phần trăm là càng hỏi càng rối bời. Một đám tiền bối chỉ có thể thở dài trong lòng, lại một lần nữa khẳng định Tạ Uyển Doanh là một trường hợp khác.
“Gọi điện thoại đến cấp cứu hỏi thử.” Đào Trí Kiệt lập tức sắp xếp người.
Hà Quang Hữu đi không được, vậy nên Khâu Thụy Vân đi xuống bàn mổ, cầm điện thoại trong phòng phẫu thuật gọi đến phòng phẫu thuật hỏi thăm theo chỉ thị của Đào Trí Kiệt.
“Các người đang nói về những bệnh nhân mà bác sĩ Phó dẫn người đến cứu có phải không?” Y tá ở khoa cấp cứu nói.
Khâu Thụy Vân quay lại đưa mắt nhìn những người trên bàn mổ, vô cùng ngạc nhiên: Tạ Uyển Doanh thế mà đi gọi Phó Hân Hằng?
“Ai em ấy không gọi mà đi gọi Phó Hân Hằng?” Hà Quang Hữu đối với điều này nghĩ đến vò đầu nhức óc, nghĩ không ra mối quan hệ của Tạ Uyển Doanh và Phó Hân Hằng thân thiết đến mức nói chuyện điện thoại với nhau từ lúc nào. Tạ Uyển Doanh rõ ràng chưa bao giờ đến khoa tim mạch thực tập mà.
“Phụ nữ có thai là vợ của bác sĩ Chu sao?” Đào Trí Kiệt hỏi.
“Hình như là vậy.” Khâu Thụy Vân đột nhiên nhận ra được việc này hơi lớn, khó trách Phó Hân Hằng đích thân đi.
“Ôi trời ơi. Bác sĩ Chu ở kế bên sao?” Hà Quang Hữu nuốt nước bọt, hơi sợ không cẩn thận để lộ tin đồn cho Chu Hội Thương biết.
Phạm Vân Vân đứng ở cửa nghe giáo sư nói chuyện, càng không thể phân biệt được đông tay nam bắc. Cái gì mà vợ của bác sĩ Chu, trong điện thoại đàn chị Tạ không nói cái gì cả.
“Cậu ở đây xem câu ta làm xong.” Đào Trí Kiệt đưa chỉ thị cho bác sĩ mổ chính, bản thân đi xuống bàn mổ trước.
Thực sự phần phẫu thuật quan trọng nhất đã được hoàn thiện rồi, phó chủ nhiệm muốn đi thì đã được rồi. Tống Học Lâm đưa tay về phía y tá lấy kim tiêm, chuẩn bị khâu lại, chỉ thấy động tác của cậu ta rất nhanh. Hà Quang Hữu nhìn, rõ ràng cậu ta đã nghe thấy, vì vậy muốn kết thúc ca phẫu thuật sớm một chút.
Suy cho cùng tình hình Tạ Uyển Doanh đang gặp phải hiện tại không được tốt lắm, một mình ứng phó với ba bệnh nhân, chính xác mà nói là bốn mạng người, không rõ chuyện gì sẽ xảy ra.
Mức độ lo lắng của Tạ Uyển Doanh ở hiện trường có thể so sánh với làn sóng nóng cuồn cuộn trước mắt, nhìn sắc mặt ba bệnh nhân từng người một dần dần kém đi.
Chân tay người tài xế đang nằm dưới đất khẽ co giật. Thấy vậy, Lý Hiểu Băng và giáo sư Lỗ muốn vùng đứng dậy giúp cứu người. Tạ Uyển Doanh hết lên một tiếng với hai người họ: “Hai người đừng động vào.”
Mặc kệ đàn chị giáo sư gì, hiện tại bệnh nhân nhất định phải nghe theo cô.





Bạn cần đăng nhập để bình luận