Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 332 - Được khen ngợi



Chương 332 - Được khen ngợi




Vừa mới đứng vững, giáo sư Tôn ở bên cạnh đã hỏi: “Là bệnh nhân giường nào?”
“Là bệnh nhân hôm qua đến khám bệnh. Có kết quả kiểm tra rồi, đến hỏi em có thể sắp xếp cho nhập viện không. Em bảo anh ấy là bệnh này thì nên đến khoa nội hoặc khoa ngoại gan mật.” Tạ Uyển Doanh báo cáo cho giáo sư nắm rõ.
“Mọi người đang nói gì vậy?” Lãnh đạo ở đối diện hỏi.
Cấp dưới lại dám ở phía dưới thì thà thì thầm.
Tôn Ngọc Ba và Tạ Uyển Doanh nghe thấy tiếng nói, nghĩ trong lòng: sợ là chút nữa sẽ bị mắng rồi.
“Ở bên dưới đang nói chuyện riêng gì vậy, có ca bệnh nào đặc biệt thì cứ nói ra để mọi người cùng nghe xem.” Phó chủ nhiệm Lưu nói lớn.
Thấy vậy, Đàm Khắc Lâm mở miệng giúp cấp dưới giải thích: “Có lẽ là bệnh nhân hôm qua đến khám bệnh ở chỗ tôi, đã khám qua ở khoa nội, vòng vèo dẫn đến càng rối rắm, sai lầm của khoa nội khi cho rằng bị xuất huyết dạ dày nên làm nội soi dạ dày, kết quả lại không có gì. Lần trước siêu âm cũng không có kiểm tra ra vấn đề gì khác thường. Hôm qua lúc đến chỗ tôi khám, phát hiện có triệu chứng viêm tuyến tụy.”
Giáo sư Đàm thật lợi hại, chỉ nghe cô nói vài câu ngay lập tức đã biết là bệnh nhân giường số 2. Tạ Uyển Doanh bước về phía trước bổ sung: “Đúng như tình hình mà giáo sư đã nói. Sáng nay bệnh nhân cầm kết quả kiểm tra tìm chúng em yêu cầu nhập viện vào khu phòng bệnh khoa chúng em, không muốn đi qua khoa nội nữa ạ.”
Những người trong nội bộ khoa nghe thấy những lời đó của cô ở phía sau, từ không khí căng thẳng vừa nãy trong chốc lát đã chuyển thành lúng túng. Nghĩ mà xem chuyện này của khoa nội có chút rắc rối lớn rồi. Khoa ngoại sẽ không cười khoa nội được, ngược lại còn sợ sẽ bị kéo theo vào rắc rối.
Thẩm Cảnh Huy đề nghị mọi người xử lý đúng đắn chuyện này, nói: “Phải xử lý cho tốt, tránh để bị khiếu nại. Em nói thế nào với bệnh nhân, bác sĩ Tạ?”
“Em đã liên hệ với đàn chị của em ở khoa nội, và nói với bệnh nhân là đàn chị của em chắc chắn giỏi hơn em nên anh ta đồng ý đi tìm đàn chị của em rồi ạ.” Tạ Uyển Doanh thành thật trả lời.
Mọi người sau khi hiểu ra thì cười haha, trong văn phòng tràn ngập tiếng cười phấn khởi.
Đàm Khắc Lâm sờ lên gương mặt lạnh lùng của mình, tay đỡ trán: sinh viên này không biết nói thế nào mới được đây.
Tốt lắm, bạn học tiểu Tạ, phản ứng nhanh nhẹn. Tôn Ngọc Ba quay đầu lén giơ ngón cái lên với cô.
Thẩm Cảnh Huy vẫn giữ khóe miệng nghiêm túc, hỏi cụ thể tình hình: “Theo lý mà nói, khoa nội bệnh viện chúng ta không có khả năng chẩn đoán sai lắm. Vậy nguyên nhân gì dẫn đến như vậy.”
“Bệnh nhân này giấu thói quen anh ta thích ăn lẩu.” Đàm Khắc Lâm nói.
“Các anh nhìn ra được anh ta thích ăn lẩu sao?”
“Không phải tôi nhìn ra được, là em ấy nhìn ra, tôi cũng không biết em ấy làm thế nào nhìn ra được.”
Tạ Uyển Doanh không nghĩ là giáo sư Đàm lại trực tiếp nói ra như vậy nên có chút ngơ ngẩn.
“Em làm sao mà nhìn ra được, bác sĩ Tạ?” Mấy vị lãnh đạo hỏi cô.
Tạ Uyển Doanh trả lời: “Em nghe khẩu âm của anh ta rất nặng, giống như là đến từ thành phố ở miền núi.”
Tất cả mọi người bỗng nhiên nhận ra.
“Ở quê nhà anh ta thường ăn lẩu, nhưng ở nhà thì không có khả năng ăn thịt nhiều như vậy. Em nhìn cách ăn mặc trưng diện của anh ta giống như rất đắc ý sau khi đến thủ đô lập nghiệp, rất có thể gần đây đã ăn uống thả ga nên đột nhiên tình hình bệnh trở nên nghiêm trọng.” Tạ Uyển Doanh bổ sung hoàn chỉnh suy nghĩ của mình.
Thịt dê thịt bò nhúng lẩu rất đắt, vì vậy nói bệnh của chàng trai trẻ này giống như bệnh nhà giàu vậy.
Một nhóm người mỉm cười sau khi nghe xong những lời này của cô. Ba vị chủ nhiệm thì thầm với nhau một lúc.
Giao ban xong, đi kiểm tra phòng bệnh, đến phòng phẫu thuật cùng giáo sư làm phẫu thuật. Bận rộn cả một buổi sáng, buổi trưa lúc ăn cơm, Khương Minh Châu hẹn gặp cô ở nhà ăn bệnh viện.
“Bệnh nhân em giới thiệu đến sáng nay, chị đã kiểm tra bệnh án lúc trước của anh ta rồi gọi điện thoại cho chị Du, là bác sĩ là khoa nội số 6 để chị ấy xem.” Vừa ăn, Khương Minh Châu vừa tiết lộ thông tin với cô, “Bây giờ chủ yếu là phải trấn an bệnh nhân, tránh để anh ta đi khiếu nại. Khoa nội 6 có gọi điện thoại đến muốn hỏi tình hình, chị bảo là để trưa nay hỏi em xem sao.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận