Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3295: [3295 ] chuyện ra có nguyên nhân (length: 4027)

Ngươi nói sao những người này đột nhiên lại nịnh nọt thế nhỉ? Nịnh bợ là con gái của lão Tạ ngươi lợi hại lắm sao?
Đối với những người này mà nói, căn bản không có chuẩn bị tâm lý này, đột nhiên bắt bọn họ phải khen, thì những lời hoa mỹ thường ngày không nói ra được. Có thể thấy đám người này trước kia toàn là ở trước mặt Tạ Trường Vinh và Tôn Dung Phương tâng bốc bản thân và người khác, khoe khoang phô trương, nhưng chưa từng ca tụng người nhà bọn họ.
Chuyện đã đến nước này, từng người một chỉ còn cách giả vờ lúng túng, nói với hai cha con Tạ Trường Vinh: "Vâng, vâng, rất giỏi, tự mình thi vào viện y học quốc gia, khi nào thì tốt nghiệp? Đến lúc đó cô chú sẽ lên bệnh viện thủ đô tìm cháu khám bệnh, chắc giỏi lắm nhỉ?"
Tạ Uyển Oánh và đám người này khách sáo đôi câu: "Cháu tạm thời chưa tốt nghiệp, cô chú ạ."
"Chưa tốt nghiệp." Đám người này nhấn mạnh hai chữ nàng vừa nói, cười phá lên.
Những tiếng cười này rõ ràng mang theo chút ý vị quỷ dị.
Tạ Trường Vinh lại một lần nữa buồn bực im lặng, con gái mình đúng là chưa tốt nghiệp, không biết có thể tìm được việc làm không, cho nên ngay từ đầu ông không hiểu đám người này đang sợ cái gì.
"Con bé khiêm tốn thôi, các vị đừng hiểu lầm những lời con bé nói, mọi người cứ tìm con bé khám bệnh mà xếp hàng nhé."
Nghe thấy giọng nói này, hai cha con nhà Tạ quay đầu lại.
Tạ Trường Vinh ngớ người: Chỉ nhớ mang máng là cái gã đàn ông xa lạ mới tới hình như một mực khen con gái mình?
Tối nay Thường tiền bối bất luận ở dưới lầu hay trên lầu đều một mực khen nàng? Tạ Uyển Oánh không hề nghĩ tới điều đó. Rốt cuộc ở thủ đô khi đó, chưa bao giờ thấy Thường tiền bối khen nàng bằng cái kiểu như vậy. Chẳng lẽ Thường tiền bối giống như ba cô uống say rồi?
Nghe giọng điệu tiền bối có vẻ không giống như có mùi rượu.
"Anh là ai?"
"Bất kể tôi là ai, mọi người hẳn là đều xem tin tức dạo gần đây, đều biết đại minh tinh Lâm Giai Nhân đã khen ngợi bác sĩ Tạ Uyển Oánh trước truyền thông toàn cầu rồi. Cô ấy chính là bác sĩ Tạ Uyển Oánh."
Việc khen ngợi Tạ đồng học chẳng hề khó khăn gì, ở khắp nơi đều có bằng chứng để có thể tùy tay mà lấy. Thường Gia Vĩ trong lòng thầm hừ, nghĩ sao có thể chấp nhận được đám người này ở đây xem thường vị cao tài sinh do viện quốc gia đào tạo ra chứ.
Tin tức được cả thế giới chú ý loại này là không thể gạt ai được. A a a a, trời ơi. Đám người này sau khi đối chiếu lại trí nhớ tin tức của bản thân và xác nhận không hề sai sót, thì cơ hồ ai nấy đều thất kinh hồn vía.
Tạ Trường Vinh há hốc miệng: Sao ông chẳng hiểu người này nói gì cả, con gái ông đã làm gì? Không phải nói còn chưa tốt nghiệp sao?
"Lão Tạ, con gái anh giỏi quá cơ đấy." Chủ nhân buổi tiệc trăng tròn tối nay, Chu Sinh vỗ vai Tạ Trường Vinh nói.
Tạ Trường Vinh ngẩng đầu nhìn hắn: Cậu chắc chứ?
Chính là muốn đối phương có ánh mắt này đấy. Chu Sinh cười cười.
Người này cười với ba nàng, là cười nhưng trong lòng không hề vui vẻ. Cộng thêm việc trước đó nói qua điện thoại là ba nàng say rượu. Đúng như nàng nghĩ, người này mời ba nàng tới dùng cơm, thực chất là ghét cay ghét đắng ba nàng.
Tạ Uyển Oánh trong lòng suy nghĩ một chút, nói với người này: "Chú à, năm đó chú có thích mẹ cháu không?"
Nụ cười trên mặt Chu Sinh thoáng chốc biến mất, rõ ràng là bị người ta bắt thóp.
Miệng Tạ Trường Vinh há to đến mức cằm muốn rớt xuống: "Lão Chu, cậu thích vợ tôi hả?"
"Không, không có." Chu Sinh giật mình lấy lại tinh thần, vội vàng thanh minh.
"Vẻ mặt của cậu khi nãy là chuyện gì vậy." Tạ Trường Vinh từ cơn say rượu tỉnh lại rồi, bắt lấy điểm sơ hở của đối phương mà truy hỏi.
"Anh cứ uống rượu đi, lão Tạ!" Giọng của Chu Sinh gần như giống như là rống.
Hai mắt của Tạ Trường Vinh trừng trừng giống như muốn nứt ra vậy.
"Ba, về thôi." Tạ Uyển Oánh lên tiếng.
Tạ Trường Vinh quay đầu nhìn về phía con gái.
"Con sẽ trở thành một vị bác sĩ tài giỏi." Tạ Uyển Oánh nói trước mặt mọi người.
Khiến những người có ý đồ không tốt với nhà bọn họ hoàn toàn thất bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận