Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 611: Một điều kì diệu khác



Chương 611: Một điều kì diệu khác




Chương 611: Một điều kì diệu khác
“Cậu bảo ai đừng sợ?”
Đàm Khắc Lâm chắc chắn không sợ. Nhìn lại lần nữa, đôi mắt lạnh lùng không coi ai ra gì của nữ thực tập sinh duy nhất trên bàn mổ kia, không chút sợ hãi.
Người ở khoa hậu môn trực tràng lần lượt lắc đầu: Nhóm tiền bối này bọn họ giống như là phí công lo lắng vô ích rồi.
“Cho đến nay, tôi chưa thấy máu chảy rõ ràng trong quá trình phẫu thuật.”
“Bác sĩ Đàm cầm máu rất nhanh, trong phẫu thuật chưa từng nhìn thấy chút máu rõ ràng, đừng nói chi là máu phun.”
“Người đỡ kính đúng là xuất sắc, tôi chưa từng thấy thấy rút ống soi ổ bụng.”
“Có hơi bốc lên, nhưng có vẻ như không làm ô nhiễm thấu kính của kính nội soi, sao cô ấy có thể làm được điều đó thế!”
Có người phát hiện một điều kì diệu khác, xuỵt thành tiếng.
“Bác sĩ Đàm dạy được một thực tập sinh xuất sắc như thế từ khi nào vậy?”
“Tôi nhớ Tôn Ngọc Ba cũng thể làm được như thao tác của cô ấy.”
Một vài tiếng xì xào vang lên từ miệng của những vị tiền bối này, rõ ràng khẳng định rằng họ đã bị thuyết phục.
“Bác sĩ Vương, ca phẫu thuật ống hậu môn của anh không phải sắp tiếp nhận sao?”
Bác sĩ gây mê hỏi thăm. Các bác sĩ khoa trực tràng bừng tỉnh ý thức được bản thân đã xem đến say mê, thấy giờ phẫu sắp đến giờ rồi, chỉ có thể đi trước. Một số bác sĩ thì miễn cưỡng bước ra khỏi phòng phẫu thuật, đi đường vẫn không quên tiếp tục trò chuyện: “Ca phẫu thuật hôm nay đoán chừng là sẽ nhanh chóng. Ban đầu tôi cứ nghĩ là phải năm sáu tiếng đồng hồ.”
“Mở ổ bụng phải thực hiện hơn bốn tiếng đồng hồ.”
“Đúng vậy, nhưng hiện tại xem ra không cần năm sáu tiếng nữa rồi. Người đỡ kính kia quá xuất sắc. Khiến cho bác sĩ Đàm không cần nghĩ nhiều chỉ cần như thế mà xuống dao.”
Một bác sĩ mổ chính nếu như có thể có thêm một đôi mắt đặc biệt, tương đương với mở plug-in bất khả chiến bại, là ai thì cũng muốn có một trợ thủ như thế.
“Đúng rồi, các người có chú ý không lúc nãy ở trong góc phòng phẫu thuật có một người, cầm máy quay phim?”
“Đây là lần đầu tiên thực hiện loại phẫu thuật này, Đàm Khắc Lâm chắc chắn là muốn thu hình lại. Đến lúc đó cần đưa cho khoa giáo dục y tế xét duyệt.”
“Nếu không thì, đến lúc đó chúng ta đến khoa giáo dục y tế xem một chút đi? Vừa nãy vẫn chưa xem xong.”
Nhóm người khoa hậu môn trực tràng này thực sự là da mặt dày mà, các bác sĩ khác đi ngang qua đều không chịu được: “Các người có phải nên bù chút học phí cho bác sĩ Đàm hay không?”
“Học tập lẫn nhau mà.” Người của khoa hậu môn trực tràng mặt dày vô sĩ nói tiếp: “Hơn nữa, chúng tôi phát hiện rằng cô ấy là một sinh viên giỏi. Có lẽ đến lúc đó tranh thủ giành lại ở khoa chúng tôi. Khoa tổng quát hai không thiếu người, khoa hậu môn trực tràng chúng tôi cần mở rộng giường bệnh, sẽ tuyển thêm bác sĩ ngoại khoa.”
Những người này thực sự nghĩ quá tốt đẹp rồi, các chuyên gia phẫu thuật của khoa tổng quát giúp họ đào tạo miễn phí những người mới.
“Những người khoa hậu môn trực tràng đó, đúng là mặt dày đến tận nhà mà.”
“Không đúng, thước đo độ mặt dày của bọn họ sắp đuổi kịp với độ cao của núi Everest luôn rồi.”
“Thế mà Đàm Khắc Lâm không đuổi bọn họ đi sao?”
“Cùng một bệnh viện mà, dù sao thì cũng chừa cho nhau một chút mặt mũi chứ.”
“Lại nói, Đàm Khắc Lâm nham hiểm xảo quyệt này, không đuổi bọn họ đi, không phải vừa vặn để bọn họ học hỏi sinh viên của anh ta sao?”
Hầu hết các bác sĩ phẫu thuật trong bệnh viện đều thích pha trò, và tận dụng cơ hội để chơi những trò lố với những người ở khoa hậu môn trực tràng khi rảnh rỗi, để giải tỏa khi làm việc quá căng thẳng.
Nói đến đây, người của khoa hậu môn trực tràng chính là tận mắt xác nhận thực lực của ai đó.
Giữa trưa Chu Hội Thương đi xuống bàn mổ, rồi đi nhanh đến căn tin bệnh viện để bạn học cũ Tào Dũng.





Bạn cần đăng nhập để bình luận