Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2295: [2295 ] là ma quỷ (length: 4104)

Triệu Triệu Vĩ cùng Trương Đức Thắng hai người mồ hôi nhễ nhại chảy ròng ròng, bọn họ có thể cảm nhận được: Vị tào lão sư này giống như một con sói xám phúc hắc.
Ba sinh viên ngoại khoa theo sát tào lão sư đi ra, hai sinh viên nội khoa chạy chậm đuổi theo phía sau.
Ngươi nói hắn giống cái gì? Bạn học Ngụy Thượng Tuyền hướng hai bạn ngoại khoa khác ra hiệu bằng ánh mắt giao lưu, đây là bình luận ngầm về thầy giáo.
Đừng có nói vậy —— bạn học Tạ và bạn học Phan lại không dám.
Triệu Triệu Vĩ và Trương Đức Thắng ở phía sau tiếp lời bạn Ngụy: Giống ma quỷ.
Học sinh không thích nhất loại giáo viên nào? Giống như giáo viên không thích nhất học sinh không biết cư xử mà không phải học sinh kém, học sinh không thích nhất chính là những giáo viên không biết cư xử chứ không phải là thành tích dạy học của giáo viên đó có tốt hay có tệ.
Sinh viên lâm sàng không phải không thích giáo viên ma quỷ, ngược lại, đối với giáo viên ma quỷ thì vừa sợ lại vừa yêu đến muốn chết. Những người có thể được gọi là giáo viên ma quỷ giống như Trương đại lão, toàn là những chuyên gia cao cấp.
Năm vị bạn học đầu óc đều tỉnh táo: Vị tào lão sư này chính là ma quỷ trong truyền thuyết.
Những người nói tào lão sư là ma quỷ như Triệu Triệu Vĩ bọn họ, ánh mắt đều ngước nhìn theo bóng lưng tào lão sư.
Cảnh tượng thần kỳ tối hôm qua lại một lần nữa tái hiện. Nơi Tào nhị ca đi qua, như hoa nở rộ khắp nơi, những đứa trẻ từ khóc đến mếu máo mặt mày liền biến thành tươi cười như hoa.
Quá kinh khủng ~ lần đầu tiên nhìn thấy tào lão sư thể hiện như vậy, mấy bạn học thét lên trong lòng, cũng giống với tiếng lòng của bạn Tạ tối hôm qua: Không học được đâu.
Giường bệnh dành cho trẻ em cũng giống như người lớn, đều rất chú trọng sự riêng tư, giữa các giường bệnh hết sức cố gắng dùng vách ngăn che lại, tiện cho người bệnh tiến hành kiểm tra. Hơn nữa độ tuổi của trẻ đến khám ở đây có chút khác với tiêu chuẩn khoa nhi ở các bệnh viện khác. Ở đây trẻ đến khám có thể lên đến mười tám tuổi.
Tay phải cầm ống nghe, tay trái Tào Chiêu nhẹ nhàng kéo tấm rèm che của giường bệnh cấp cứu ra.
Bên trong, xung quanh giường bệnh có mấy bác sĩ trẻ đứng, nhìn lướt qua toàn là áo blouse trắng, nhất thời không thể phân biệt được ai là sinh viên y và ai là bác sĩ đang hành nghề.
Bác sĩ Trình đang đeo găng tay, có vẻ như chuẩn bị làm một thao tác nào đó. Thấy cấp trên dẫn sinh viên vào, sắc mặt bác sĩ Trình trở nên nghiêm nghị.
Trên giường bệnh nằm một nữ sinh cấp hai tầm mười bốn, mười lăm tuổi, miệng mũi đeo mặt nạ oxy, hô hấp rất khó khăn, sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi.
Thấy có người đi vào, ánh mắt của bệnh nhân dán vào mặt bác sĩ thì hai mắt đột ngột sáng lên, giống như ngọn nến nhỏ được thắp sáng vậy, miệng mấp máy như đang lẩm bẩm điều gì đó, trong giọng nói không thiếu vẻ kích động: "Con hình như thấy ***."
Bệnh nhân ở tuổi này, vừa vặn ở vào độ tuổi thanh xuân tràn đầy ước mơ và ảo tưởng. Mọi người có thể đoán được là cô bé này có thể đã đọc tiểu thuyết tình cảm, ở nhà dán poster của người nổi tiếng mà mình hâm mộ, trong miệng nói mơ thấy mình gặp được ngôi sao lớn.
Cấp trên thường xuyên bị những đứa trẻ ở độ tuổi này xem như thần tượng, bác sĩ Trình Dục Thần cười không nói. Mị lực của cấp trên vô hạn, tướng mạo giống như thần tượng phái, nhất cử nhất động đều giống thần tượng phái.
Rất nhanh, hai mắt của cô bé này cũng giống như những đứa trẻ khác xem diễn viên trong phim, mê mẩn và đờ người ra.
Tào Chiêu đi tới bên giường bệnh, cũng không nói với đứa trẻ bất kỳ điều gì hay làm bất kỳ biểu lộ gì. Ngón tay anh thuần thục ấn ấn gõ gõ mấy điểm giải phẫu trên ngực đứa bé, con ngươi đen láy xinh đẹp nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi điện tâm đồ, chỉ chuyên tâm làm công việc của bác sĩ.
Chỉ vậy thôi mà cũng khiến đứa trẻ nhìn đến ngây người ra được sao? Mấy bạn học Triệu Triệu Vĩ ở phía sau đồng thanh thốt lên: Đúng là ma quỷ rồi.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ! ! ! Ngủ ngon nhé mọi người ~
Bạn cần đăng nhập để bình luận