Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3826: [3826 ] điểm thứ nhất (length: 4457)

"Nói bệnh nhân bị bệnh ở tứ chi."
"Bọn họ chắc chắn sẽ không ngừng lấy động mạch bên trong vú."
Về phương diện chọn vật liệu để ghép mạch máu thì phía trước đã giới thiệu khá dài rồi, chủ yếu là động mạch bên trong vú cùng với tĩnh mạch hiển lớn, nếu như không đủ dùng thì có thể dùng thêm động mạch mạc nối vị lớn, động mạch cổ tay bụng trên, động mạch thành bụng...
Tiêu chuẩn chọn vật liệu mạch máu đầu tiên là phải để mạch máu ghép có đường kính tương xứng với mạch máu đích, như vậy sẽ dễ nối tiếp, dễ duy trì sự lưu thông máu ổn định sau khi ghép, tỷ lệ đường kính bình thường là từ một trên một đến hai trên một.
Thứ hai là phải đảm bảo độ thông suốt của mạch máu ghép, trước phẫu thuật phải thăm dò trước mạch máu ghép, trong phẫu thuật, y sinh sẽ nhiều lần xác định lưu lượng máu, cho nên đối với độ dày thành ống mạch máu ghép cũng sẽ có yêu cầu, không thể chọn loại có bệnh biến dày lên để ghép.
Những vấn đề khác bác sĩ cần lưu tâm đó là phương thức phẫu thuật để ghép mạch máu lấy từ những mạch máu khác lên mạch máu đích như thế nào. Ví dụ như trước đây đã nói về việc ghép tạng, cần phải sửa chữa thế nào là có ích nhất.
Động mạch bên trong vú có tên đầy đủ là động mạch vú trong, vì thế có nơi gọi là động mạch nhũ trong, lại có nơi gọi là động mạch ngực trong, vị trí giải phẫu là ở bên trong ngực, rất gần tim.
Việc lấy vật liệu là động mạch bên trong vú, vì vị trí này rất gần tim nên không cần quá vội vàng, có thể để làm cùng một lúc với phẫu thuật tim sau cùng. Vì vậy việc lấy vật liệu động mạch bên trong vú khác với tĩnh mạch hiển lớn.
Vị trí của tĩnh mạch hiển lớn cách tim khá xa, nếu muốn lấy nó thì bác sĩ cần chuẩn bị sẵn trước.
Ca phẫu thuật này, đương nhiên là phải lấy tĩnh mạch hiển lớn trước, đây là một kỹ thuật khó khăn đầu tiên của ca phẫu thuật.
Việc lấy tĩnh mạch hiển lớn là một phẫu thuật rất thành thục, rất phổ biến trong giới ngoại khoa, vì nó là vật liệu mạch máu rất được các bác sĩ ngoại khoa yêu thích, không chỉ dùng cho phẫu thuật bắc cầu mạch vành.
Trong mắt bác sĩ, tĩnh mạch hiển lớn có những ưu điểm như thẳng, dài, dễ lấy, thêm vào đó đường kính mạch máu của nó tương xứng với rất nhiều mạch máu đích cần ghép, là vật liệu tốt trời sinh.
Vì nó là tĩnh mạch, tác dụng chủ yếu là mang máu trở về, không giống như động mạch cần phải cung máu để nuôi dưỡng các cơ quan trong cơ thể người, nên đối với cơ thể người mà nói, lấy nó đi cũng không quan trọng lắm.
Lấy một ví dụ, trên lâm sàng thường thấy chứng giãn tĩnh mạch nửa thân dưới thường liên quan đến tĩnh mạch hiển lớn, một kiểu phẫu thuật là trực tiếp lấy bỏ đoạn tĩnh mạch hiển lớn ở trên cao cũng không thấy có vấn đề gì.
Vậy tĩnh mạch hiển lớn được lấy như thế nào?
Trước kia, các cuộc phẫu thuật khi chưa xuất hiện kỹ thuật nội soi thì phải mổ mở.
Các bác sĩ ngoại khoa khi chưa có sự hỗ trợ của các công cụ phẫu thuật xâm lấn tối thiểu thì không thể thao tác trong bóng tối, mà cách duy nhất có thể làm là cứ dựa theo thứ tự của lớp giải phẫu mà tách mạch máu, một lớp một lớp cắt da thịt để lộ ra mạch máu ẩn sâu bên trong cơ thể người giống như đường ống nước ngầm mà đào nó lên.
Trình tự phẫu thuật như vậy, dẫn đến việc bác sĩ cần lấy mạch máu dài bao nhiêu thì vết mổ cũng phải dài theo bấy nhiêu.
Vậy tĩnh mạch hiển lớn dài bao nhiêu? Từ bắp đùi cho tới cẳng chân.
Về lý thuyết thì nếu bác sĩ muốn lấy một đoạn rất dài của tĩnh mạch hiển lớn là hoàn toàn có thể, chỉ là trong quá trình thực hành thì chỉ có thể dùng vết mổ kiểu truyền thống mà cứa một đường từ bắp đùi xuống cẳng chân.
Thử nghĩ mà xem một vết sẹo dài từ bắp đùi đến cẳng chân, vết sẹo vừa xấu vừa mất thẩm mỹ, một ca phẫu thuật lớn như vậy nhất định sẽ để lại di chứng hậu phẫu. Các kiểu mổ xẻ bằng dao to búa lớn của ngoại khoa dù không làm tổn thương đến thần kinh lớn thì cũng khó mà tránh khỏi làm tổn thương đến các dây thần kinh nhỏ, nỗi khổ đau nhức về sau là điều chắc chắn đối với người bệnh.
Nói rõ rằng kỹ thuật nội soi rất tốt, nhưng không phải tất cả các bác sĩ ngoại khoa đều có thể nắm vững, hơn nữa chi phí lại đắt hơn rất nhiều, người bệnh nghèo khó là gánh không nổi. Suy luận theo hướng này, nếu như không tính đến chuyện tiền bạc, có thể không lấy mạch máu tự thân của người bệnh mà dùng trực tiếp mạch máu nhân tạo được không. Mạch máu nhân tạo thì đương nhiên là càng quý hơn nữa.
Trong y học thì việc nghèo bản thân thật sự là một "bệnh".
Quay trở lại bệnh án trước mắt, việc bắc cầu mạch vành thì tạm thời không có mạch máu nhân tạo để dùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận