Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2716: [2716 ] đề nghị (length: 3979)

Trong đầu các đại lão ở hiện trường lúc này, phỏng đoán đang tính toán xem có thể biến nguy thành an được không, có lẽ cố gắng điện giật tim vẫn tốt hơn là dùng thuốc. Nếu dùng thuốc quá liều, đến lúc đó điện giật tim hay ấn ngực ngoài cũng đừng hòng cứu được. Cho nên nói, nếu điện giật tim không hiệu quả thì hậu quả kéo theo sẽ rất lớn. Tương đương với việc một vũ khí mạnh nhất mà mất đi tác dụng, mọi người đều khổ não không biết phải tìm công cụ nào khác trong kho vũ khí để dùng.
Lần thứ hai điện giật, hai trăm jun, cũng không có hiệu quả.
Một đám người tại hiện trường sắc mặt trắng bệch, ý niệm tuyệt vọng hiện lên trong lòng một bộ phận người.
Tào Dũng thay Tào Chiêu vị trí, tiếp tục kiên trì ấn ngực ngoài.
Việc ấn ngực ngoài rất tốn sức, chỉ có liên tục thay người mới có thể đảm bảo được lực ấn và tần suất ở mức tối đa.
Bỏ điện cực xuống, Tào Dũng lại kéo tay áo sơ mi lên chuẩn bị tiếp tục lượt của mình.
Lúc nghỉ ngơi, Tào Chiêu cầm đèn pin liên tục chiếu vào con ngươi của học sinh. Nếu thời gian cấp cứu quá dài, thời gian hồi phục của tim quá chậm, không chỉ là có cứu được tim hay không mà còn có thể khiến học sinh chết não.
Mồ hôi trên trán các đại lão thi nhau tuôn ra như thác nước.
Không còn cách nào, Mục Vĩnh Tiên lại cầm điện cực lên, chuẩn bị tiếp tục điện giật tim.
"Chờ một chút, lão sư!" Tạ Uyển Oánh giơ tay lên quả quyết ngăn Mục lão sư lại.
Giọng nói của nàng lúc này rất vang.
Những ai hiểu Tạ Uyển Oánh đều biết, Tạ Uyển Oánh ngày thường rất ôn nhu, giọng nói rất nhẹ nhàng, nhưng mà mỗi khi đến lúc mấu chốt chỉ cần nàng hắng giọng một tiếng, chắc chắn sẽ vượt qua cả nhị sư tỷ Hà Hương Du. Dù sao thì nàng cũng là quán quân chạy tám trăm mét, dung tích phổi đã sớm vượt xa người bình thường.
Sau khi lời của nàng như một thanh kiếm xé tan bầu không khí, ánh mắt của những người khác đều dồn vào nàng.
Có người vô điều kiện tin tưởng nàng, giống như Phan Đồng Học hai mắt nhìn chằm chằm vào mặt nàng đầy vẻ tin tưởng, trong ánh mắt viết: Tạ Đồng Học, cuối cùng ngươi cũng lên tiếng.
Thấy vậy Tạ Uyển Oánh trong lòng sớm đã rơi nước mắt.
Giống như những người khác, trước đó đầu óc nàng cũng bị oanh tạc một trận.
Đừng tưởng rằng nàng có thể như thần không cảm xúc. Nàng bị chấn động tuyệt đối còn lớn hơn cả những người khác. Bởi vì nàng đã cảm nhận được rồi, kết quả chạy đến nhìn thấy tình cảnh thất bại trong gang tấc lại một lần nữa giống hệt kiếp trước, hỏi nàng có thể nào không hoảng loạn được? Chẳng lẽ lại sống lại một cách vô ích sao?
Không ai có thể tưởng tượng được, đầu óc nàng đang quay cuồng như sóng biển để tiếp tục tìm ra đáp án, đến nỗi muốn nổ tung cả óc.
Càng nhiều người dùng ánh mắt hoài nghi bắn về phía nàng: Ngươi cản trở các đại lão cấp cứu sao?
"Có lẽ là do bệnh rung thất hai chiều, nên điện giật bao nhiêu lần cũng vô dụng." Tạ Uyển Oánh nói. Lúc này giọng nói của nàng không thể gọi là bình tĩnh được, trong lời nói vẫn còn chút run rẩy, trong lòng nàng rất rõ ràng bản thân đang đánh cược vào những hình ảnh và số liệu lờ mờ trong đầu.
May mà lời này của nàng như một tia sáng lóe lên trong đầu các đại lão.
Rung thất là một loại loạn nhịp tim ác tính, thường gặp trong các ca đột tử do bệnh tim, và có thể chia nhỏ ra thành nhiều loại khác nhau.
Vạn sự y học đều xoay quanh giải phẫu học. Nói về giải phẫu tim thì bản thân hoạt động điện của tim theo thuật ngữ y học gọi là hệ thống dẫn truyền, nó là một mạng lưới điện cực kỳ phức tạp, liên kết chặt chẽ và tương ứng với cấu trúc bên trong của tim, cho nên rung thất không thể chỉ có một dạng duy nhất. Điểm khởi phát dị thường của rung thất có thể xảy ra ở bất cứ đâu trong tim.
Nếu có thể xác định chính xác vị trí phát sinh rung thất, có lẽ có thể cho các bác sĩ lâm sàng biết bệnh nhân này bị bệnh gì để dễ dàng điều trị.
(chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận