Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1127: Người nổi tiếng



Chương 1127: Người nổi tiếng




Chương 1127: Người nổi tiếng
Chậc, Hà Quang Hữu tay đặt lên trán. Nghĩ đến Tạ Uyển Doanh này vận khí thật tốt, xuống phòng bệnh lại trùng hợp gặp được người đàn ông này. Cô là một người ngay thẳng, phỏng chừng là đã thẳng thắn nói điều gì đó với người đàn ông này rồi.
Đào Trí Kiệt chỉ có thể cầm đầu bút trong tay mà gõ lên mặt bàn hai tiếng, hơi nghiêng mặt một chút, trên mặt sớm đã không còn nụ cười.
Thấy anh ta không lên tiếng phản đối nữa, Trương Hoa Diệu lớn tiếng kêu người đứng bên ngoài: "Ai đi gọi bác sĩ Tạ tới đây đi.” Bên ngoài không biết có ai hay không, Trương Thư Bình ngồi phía sau Trương Hoa Diệu phản ứng rất nhanh, ngay lập tức đứng dậy chạy ra ngoài gọi người.
Không được thông báo họp, Tạ Uyển Doanh ngồi trong phòng bệnh cùng giáo sư Lỗ trò chuyện một lát. Buổi chiều Phương Tuyết Tình bận rộn ở phòng khám xong, vội vàng từ bệnh viện Bắc Đô chạy tới thăm bạn học cũ đang nằm viện.
"Ngồi đi." Giáo sư Lỗ mời bạn học ngồi xuống, bày tỏ lời xin lỗi: "Tối hôm qua muốn nói chuyện với bà qua điện thoại, nhưng trong điện thoại sợ nhất thời nói không rõ ràng.”
"Bà làm tôi sợ chết mất." Phương Tuyết Tình thừa nhận sau khi mình biết được tin tức cảm thấy vô cùng bất ngờ, hỏi thăm liên tục: "Bà như thế nào rồi, Quốc Hiệp đã chuẩn bị phẫu thuật cho bà chưa? ”
Giáo sư Lỗ nghe xong có vẻ thoáng buồn.
Phương Tuyết Tình thấy không rõ lắm, nhỏ giọng nói với bà: "Quốc Hiệp đến chỗ tôi lấy hồ sơ bệnh án cho bà, nói Quốc Hiệp có thể làm phẫu thuật nội soi toàn bộ cho bà.”
Mí mắt giáo sư Lỗ chớp chớp, có vẻ có chút ngạc nhiên không thể hiện rõ. Trong cuộc phẫu thuật đó, bà đã bày tỏ quan điểm của mình. Những đứa trẻ đó chắc hẳn đã nghĩ tới điều này vì vậy họ muốn có một ca phẫu thuật tốt hơn cho bà.
Phương Tuyết Tình chỉ chỉ Tạ Uyển Doanh đứng bên cạnh giáo sư Lỗ, hỏi: “Cô ấy nói, là thật hay giả?” Giáo sư Lỗ mỉm cười vì bàcó niềm tin vào lớp trẻ này.
Tiếng bước chân bên ngoài vội vàng xông vào phòng bệnh, Trương Thư Bình hét lên: "Bác sĩ Tạ, các giáo sư gọi cô đến họp. ”
Mọi người quay đầu lại.
Phương Tuyết Tình hỏi: "Họp cái gì? ”
Giáo sư Lỗ hỏi cháu trai của mình: "Ai gọi?"
“Bác sĩ Đào gọi hả? ”
Giáo sư Lỗ nói gần đúng, bình thường Đào Trí Kiệt gọi người, hẳn là không phải Trương Thư Bình chạy tới gọi.
"Bác sĩ Đào đồng ý." Trương Thư Bình nói với bà nội, đây là ý kiến của mọi người.
"Bảo bác sĩ Tạ họp làm gì?" Giáo sư Lỗ hỏi cháu trai của mình một lần nữa.
"Bà nội, người ta gọi qua họp khẳng định có việc." Trương Thư Bình nói.
Thầy và đàn anh đã gọi, Tạ Uyển Doanh khẳng định xoay người đi ra ngoài. Thấy thế, giáo sư Lỗ đành phải bỏ qua.
Nhìn không rõ, Phương Tuyết Tình hỏi bạn cùng lớp: "Họp có phải là thảo luận về bệnh tình của bà không? Bà có muốn tôi nghe giúp không? ”
Là bác sĩ chính trước đây của giáo sư Lỗ, bà có tư cách tham gia hội nghị. Nói xong, Phương Tuyết Tình đứng lên.
Giáo sư Lỗ kêu bạn học không cần nhưng không gọi được, gấp đến độ đành phải nói: "Ai nha, là thằng bé về rồi."
"Thằng bé?" Phương Tuyết Tình lần này từ trong mắt giáo sư Lỗ đọc ra được tin tức, kinh hỉ nói: "Bà nói Hoa Diệu trở về chữa bệnh cho bà sao? Đó là một điều tốt.”
Giáo sư Lỗ bĩu môi, không cao hứng bao nhiêu. Chỉ nhìn phản ứng này của bạn học, đều biết con nuôi của bà trong nghề xem như là một người nổi tiếng. Chỉ có thể khiến tâm tình bà càng ngày càng phức tạp cùng rối rắm.
"Tôi muốn đi thăm nó." Phương Tuyết Tình cười ha ha hai tiếng, theo đuôi đi ra ngoài, không biết đến đây thăm giáo sư hay con nuôi của bà ấy nữa đây.
Giáo sư Lỗ tức giận, lấy gối ném xuống giường.
Ba người đến phòng họp.





Bạn cần đăng nhập để bình luận