Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 523 - Phải tỉnh táo



Chương 523 - Phải tỉnh táo




Chỉ có thể dùng lực khống chế tay của mình, dùng ý chí kiên định ép buộc tay mình.
Xoẹt, gần thêm chút nữa, không đủ, lại xoẹt, bốc hơi nước, có thể sao? Còn chưa được, lại tiếp.
"Em đừng chậm chạp!" Giáo sư ở đối diện dạy dỗ.
Phải biết rằng, nếu cô chậm chạp thì không ngăn được máu, giáo sư là người trợ giúp ở phía trước đã lấy băng gạc đè lại trong trường hợp khẩn cấp.
Tạ Uyển Doanh giữa lông mày nhíu chặt, toàn lực ứng phó: lại thử một lần nữa. Xoẹt, cuối cùng bỏng ra một vết cháy vững chắc.
"Cứ như vậy, nhanh lên, em lãng phí bao nhiêu thời gian." Lưu Trình Nhiên thúc giục, ngẩng đầu, ánh mắt quét lên đồng hồ tính giờ phẫu thuật treo trên tường, nhíu mày.
Giáo sư Lưu là giáo sư nóng tính nhất trong tổ, giáo sư Tôn thích đàn anh Lưu nhất, lộ ra bộ dáng rất lo lắng. Chủ yếu là tình hình trước mắt làm đáy lòng Lưu Trình Nhiên nổi lên một tầng lo nghĩ khác: lúc này để cho em ấy làm mổ chính có gấp gáp quá hay không.
Ba bệnh viện hàng đầu không thiếu người, nên có rất nhiều chỗ cho giáo viên hoạt động. Nếu như cảm thấy sinh viên này được, có thể sớm cho lên sân khấu rèn luyện. Nếu như cảm thấy sinh viên này không được, như thế nào cũng sẽ không cho cơ hội. Quan trọng nhất là bản thân sinh viên này cần phải có thực lực.
Ngoại trừ lần đầu tiên làm mổ chính, đêm nay hai người trợ thủ vừa thở dốc vừa kéo móc câu. Lưu Trình Nhiên đã sớm gấp đến độ mắng người, để cho đầu óc hai trợ thủ thanh tỉnh một chút: "Cậu muốn ngất sao? Cậu phải biết rằng đêm nay không có người!"
m thanh giáo sư trách mắng, làm mặt Lý Khải An phía sau khẩu trang đỏ bừng, hai chân gắng gượng đứng vững.
Y tá đi tới lau mồ hôi cho Lý Khải An. Quay đầu nhìn sang đối diện xem Tạ Uyển Doanh có cần lau hay không.
Chỉ thấy trên mặt Tạ Uyển Doanh không có nửa giọt mồ hôi, nội tâm y tá kinh ngạc: không phải vừa rồi giáo sư giáo huấn rất dữ sao? Cô ấy thế mà lại không sợ?
Phải tỉnh táo, vô luận như thế nào phải tỉnh táo!
Ở trong nội tâm Tạ Uyển Doanh tự nhủ, hai mắt giống như con dao điện phẫu thuật trong tay. Có thể nhấn các nút cắt và đông máu trên dao điện bất cứ lúc nào để chuyển đổi chức năng của dao dao điện: cắt, xoẹt. Bỏng, lại bỏng, xoẹt, xoẹt, đem toàn bộ chỗ máu ngưng lại.
Dần dần, Lưu Trình Nhiên phía đối diện không lên tiếng nữa. Chỉ thấy sau khi cô ấy cầm máu lần đầu tiên thành công, động tác kế tiếp mười phần lưu loát trót lọt. Người sinh viên này thật sự chỉ cần một lần thành công, như mở ra hai mạch Nhâm Đốc, không có lực cản.
Phù, thở phào, Lưu Trình Nhiên tiếp tục dạy dỗ: "Đừng do dự, tiến hành bước tiếp theo."
"Vâng, giáo sư." Tạ Uyển Doanh buông dao điện xuống, chuẩn bị cho bước giải phẫu tiếp theo.
"Cậu kéo!" Lưu Trình Nhiên như sư tử Hà Đông hướng hai người trợ thủ mà rống.
Lý Khải An nắm hai cái kéo câu dùng sức đến phát run.
"Đừng khẩn trương, cậu hơi dùng sức kéo ra ngoài, tớ có thể nhìn thấy." Tạ Uyển Doanh đối với bạn học nói.
Nghe xong lời an ủi này của cô, suýt chút nữa Lý Khải An nước mắt trào ra, trong lòng hối hận lúc trước bản thân không luyện tập thể lực tốt. Bộ dáng của cậu bây giờ, muốn giúp bạn học cũng không giúp được, ngược lại còn được bạn học trấn an. Cùng Lâm Hạo một dạng, cậu thật vô dụng.
Kéo, chết cũng phải kéo! Ở trong lòng nhớ lại, từ lúc cậu dùng toàn thân uống sữa mẹ cũng chưa từng liều mạng làm chuyện gì.
Bạn học ủng hộ cô cảm thấy phải càng thêm cố gắng. Tạ Uyển Doanh cắn chặt răng, điều chỉnh tư thế của mình bằng dụng cụ phẫu thuật bằng đôi tay đeo bao tay, cố gắng không chạm vào các cơ quan nội tạng, dùng kính lúp quan sát tình hình bên trong khoang bụng.
Trước tiên xác định ruột có bị hoại tử hay không. Ruột bị hoại tử sẽ có huyết và chất lỏng mang mùi thối chảy ra, nhìn thấy phân và các chất ô nhiễm khác thì ruột bị thủng. Chất ô nhiễm làm ô nhiễm khoang bụng, một khi không kiểm soát được, sẽ liên lụy đến toàn thân, bệnh nhân ung thư máu lây nhiễm cơn sốc dẫn đến tử vong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận