Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1057: Hồ sơ bệnh án đã được gửi đến cho cô xem



Chương 1057: Hồ sơ bệnh án đã được gửi đến cho cô xem




Chương 1057: Hồ sơ bệnh án đã được gửi đến cho cô xem
Khói bay bay lên khi nấu nướng cho bữa tối trong nhà của viện trưởng Ngô.
Để chiêu đãi những vị khách quan trọng của chồng, Tưởng Anh đã chuẩn bị bữa tối tại nhà từ khi nhận được thông báo. Không ngờ, hôm nay chồng cũng về sớm.
Xắn tay áo lên, viện trưởng Ngô tự mình xuống bếp, muốn nấu một bát súp gà ngon bổ dưỡng cho giáo sư. Gà đen luộc chín, bỏ lông, đun qua nước một lúc rồi ninh nhừ thành súp, không nêm thêm gia vị, chỉ cho hành lá và gừng thái sợi để khử đi mùi tanh, rất bổ dưỡng nhưng lại không béo ngậy.
Vào khoảng 6 giờ, các bác sĩ được mời đến trực tiếp từ bệnh viện sau giờ làm việc. Tào Dũng, Phó Hân Hằng, Đào Trí Kiệt đến nơi, cả ba người ngồi trong phòng khách không có việc gì làm cả.
Nghe nói Vu Học Hiền đi đón giáo sư Lỗ tới, không thể đưa họ ra ngoài.
Sau đó Tống Học Lâm bấm chuông cửa đi vào, thấy ba vị lão đại bọn họ ngồi ở chỗ đó, liền lấy một cái ghế nhỏ ngồi ở trong góc, tay vẫn mang theo một cái túi văn chương như cũ, như thể đi du ngoạn.
Trong bếp, có tiếng ai đó đang băm thịt. Tiếng băm mạnh mẽ như vậy không phải xuất phát từ đôi bàn tay múa uyển chuyển của giáo sư Tưởng Anh, mà là từ kỹ năng cầm dao của viện trưởng Ngô trong quá trình phẫu thuật.
"Anh nói mấy người bọn họ tương lai nếu cưới vợ về, có phải cũng giống như anh xuống bếp giúp vợ băm thịt hay không?" Tưởng Anh vừa cười vừa nói trêu chồng.
"Em không biết sao? Việc này phải làm trước khi kết hôn, không phải là sau khi kết hôn." Viện trưởng Ngô nói, có nghĩa là một trong số người ngoài kia đã làm việc này rồi.
Trong phòng khách, sau khi nghe được lời này của viện trưởng Ngô liền liếc mắt nhìn nhau, dù sao người mà viện trưởng Ngô nói không bao giờ có thể là bọn họ được.
Tào Dũng có thể hiểu được tình cảm của Khương Minh Châu và Vu Học Hiền, vì vậy khi yêu nhau trong bệnh viện họ phải che giấu đi, nếu không ai cũng có thể trêu gẹo bọn họ.
Ding Dong. Giáo sư Lỗ đã đến.
Vào cửa thấy mấy học trò đang vội vàng đứng dậy, giáo sư Lỗ nói: "Sao lại khách sáo như vậy cơ chứ? Bởi vì đây là nhà của cậu ấy, cho nên các người phải lịch sự đúng không? Khách sáo với cậu ấy chứ không cần khách sáo với tôi.”
Giáo sư Lỗ trước giờ vẫn luôn nói chuyện thẳng thắn như vậy, các sinh viên ngoan ngoãn nghe lời giáo sư mà ngồi xuống.
Vu Học Hiền xách trái cây vào bếp và nói: "Cái này là do giáo sư Lỗ mua. Giáo sư nói rằng bất luận như thế nào cũng phải mua đến, không thể đến ăn cơm tối của người ta mà đến tay không được."
“Khi tôi đến nhà giáo sư ăn cơm nhưng chưa từng nghe giáo sư bảo tôi phải mang hoa quả đến, tôi đã đến ăn với tay không ở nhà của giáo sư trong nhiều năm." Viện trưởng Ngô sờ sờ mũi mình.
"Bây giờ có người đã đặt ra quy định mới, nói rằng chỉ có tiền bối mới được mời hậu bối ăn tối, còn hậu bối không được mời tiền bối ăn tối. Nếu không thì nó sẽ được gọi là hối lộ. Tôi có thể đến nhà cậu ăn tối mà không mang theo thứ gì sao?" Giáo sư Lỗ nói lại một cách hợp lý những gì ai đó đã nói.
Ai đã nói điều này vậy? Một nhóm người thừa nhận rằng họ chưa bao giờ nói điều này, nhìn về phía giáo sư Lỗ.
Tào Dũng bình tĩnh tự nhiên nói với giáo sư: "Nếu đã là như vậy thì càng không thể mang theo quà."
"Thôi đi, cậu nói hôm nay cậu lại tặng cô ấy cái gì?" Giáo sư Lỗ ngồi xuống bên cạnh nhìn anh cười, biết anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tốt hôm nay để được nhã nhặn với cô gái kia.
"Giáo sư muốn ăn gì em sẽ lập tức gửi món đó đến nhà của giáo sư." Tào Dũng nói sang chuyện khác.
"Tôi ăn gì không quan trọng. Cậu hãy lo việc của mình cho tốt đi. Tôi cũng muốn được uống rượu mừng của cậu trong cuộc đời của tôi."
“Điều đó là chắc chắn rồi."
Giọng nói tự tin của Tào Dũng vang lên trong phòng khách, ngay sau đó cả phòng đều yên lặng không một tiếng động.
"Ăn cơm thôi." Tưởng Anh chủ động phá vỡ sự im lặng của nhóm bác sĩ bọn họ.
Viện trưởng Ngô ngồi bên cạnh giáo sư Lỗ, gắp thức ăn cho lão tiền bối: "Giáo sư đánh giá như thế nào về biểu hiện của bọn họ ngày hôm nay? Nghe nói sáng nay giáo sư đã cố tình đi kiểm tra bọn họ."
“Cũng không tệ lắm." Giáo sư Lỗ sảng khoái gật đầu với học trò và nói: " Bọn họ trở thành giáo sư như ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì.
Đào Trí Kiệt và Phó Hân Hằng cúi đầu ăn.
"Giáo sư Lỗ có ý kiến gì khác nữa không?" Viện trưởng Ngô thăm dò hỏi.
"Có, tôi có hồ sơ bệnh án ở đây muốn đứa cho Tạ Uyển Doanh xem một chút, bảo cháu trai tôi cầm qua cho em ấy." Giáo sư Lỗ nói.
Tất cả mọi người trên bàn đồng loạt đặt bát đũa xuống.





Bạn cần đăng nhập để bình luận