Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2213: [2213 ] nhiều phương tới viện (length: 3900)

"Ngươi vừa nãy là cùng ai gọi điện thoại?" Ân Phụng Xuân hỏi.
"Một người bạn trong giới làm ăn." Ngô Lệ Tuyền vài ba câu cho qua, biết Tề Vân Phong không muốn quá nhanh lộ thân phận của mình.
Thấy nàng không muốn nói, Ân Phụng Xuân cũng không miễn cưỡng.
Dưới lầu lại truyền đến tiếng bước chân, có người đến.
"Tào ca ca." Người dẫn đầu phát hiện ca ca tới là Tạ Hữu Thiên chạy về phía miệng cầu thang.
Đi theo sau, đôi chân nhỏ bé của Tiêu Đóa Đóa không nhìn thấy Phan ca ca tới, chán nản cúi đầu.
Tào Dũng xoa xoa đầu đứa trẻ, đi vào nói với mọi người: "Tìm được xe rồi, bọn họ nói kêu hai chiếc xe tám tấn tới chở hàng cũng không khác biệt lắm."
"Tào sư huynh, không được. Tiểu sư muội vừa tính toán rồi, phải dùng xe năm tấn. Xe tám tấn không lái vào được, chỗ rẽ ở cửa không đủ cho xe dài tám tấn." Hoàng Chí Lỗi hấp tấp nhắc nhở Tào sư huynh có sai sót.
Cái gì? Tào Dũng sửng sốt một giây, nhìn về phía ánh mắt tiểu sư muội hàm chứa vẻ kinh ngạc: Ngươi ngay cả cái này cũng biết sao?
Gặp Tào sư huynh nhìn mình, Tạ Uyển Oánh hơi ngượng ngùng: "Dạ. Lúc đến thuận đường quan sát, phát hiện ra vấn đề này."
Tào Dũng cười cười, khen nàng: "Ngươi đúng là cẩn thận."
Tạ Uyển Oánh có chút ngại ngùng.
Nghe theo đề nghị của nàng, Tào Dũng gọi điện thoại bảo người phái xe đổi xe thành năm tấn.
Nghĩ đến chuyện Ngụy đồng học phái xe tới, Tạ Uyển Oánh nói với Tào sư huynh: "Sư huynh, anh bảo họ không cần đổi xe. Ngụy đồng học nói có thể nhờ ba anh ấy điều xe tới, còn tìm kho hàng."
Tào Dũng quay lại cầm điện thoại biểu hiện đã liên lạc xong với đối phương, ấn đường thoáng qua nét bất đắc dĩ: "Bọn họ nói xe đã tới rồi. Chỉ là không chu đáo như em, không ngờ xe không vào được khu này. Họ nói không sao, xe tám tấn có thể dừng ở ngoài đường lớn để bốc hàng. Công bốc vác kéo xe ba gác đi thêm mấy bước không vấn đề gì."
"Bây giờ là mấy giờ rồi, xe của họ có thể vào thành phố sao?" Tạ Uyển Oánh hỏi.
"Họ có giấy phép xe vào nội thành, không nghiêm khắc vậy đâu. Họ nói chỗ này không phải trung tâm thành phố, sau bảy giờ tối có giấy xe là vào được." Tào Dũng nói.
Xe của Tào sư huynh tới rồi. Chỉ có thể bảo Ngụy đồng học không cần phái xe. Tạ Uyển Oánh gọi điện thoại báo cho Ngụy đồng học.
Lần đầu tiên điện thoại không gọi được, phỏng đoán Ngụy đồng học đang bận việc nên không nghe máy. Đợi thêm một lát, lần thứ hai gọi được, Ngụy Thượng Tuyền không đợi nàng mở miệng đã giành nói trước: "Oánh Oánh, em bảo bạn em không cần lo lắng. Ba anh nghe xong thì nói người đó làm ăn không tử tế, ở giới thương nhân mà bị người khác lên án rồi. Việc tìm xe tìm kho hàng là chuyện nhỏ. Xe của công ty anh sẽ tới ngay, trên xe đã sắp xếp công bốc vác theo như lời em nói, có khoảng bốn năm người. Ba chiếc xe năm tấn rất nhanh sẽ đến chỗ em, em để ý nhé. Anh từ trường về còn cần thời gian, em cứ nhớ trước biển số xe đi. Nếu không nhớ biển số xe thì có thể nhìn ký hiệu công ty lắp ráp ở ngoài xe, công ty của ba anh tên là Vân Cảng."
Chết rồi. Ba của bạn học quá nhiệt tình, Tạ Uyển Oánh nhất thời không biết mở miệng thế nào để từ chối lòng tốt của đại gia.
Phỏng đoán chỉ có thể nhận sự giúp đỡ của cả hai bên, hai đoàn xe đến rồi cùng một lúc chất xong hàng thì cũng được.
Nghe thấy Tào Dũng đến, Ngô Lệ Tuyền và Ân Phụng Xuân đi xuống lầu để cùng mọi người hội họp.
Ân Phụng Xuân nói với Tào Dũng: "Lệ Tuyền nói là tìm được bạn sắp xếp xong xe rồi, bảo chúng ta không cần tìm người phái xe."
"Anh vừa nghe họ nói tìm xe. Vấn đề là bạn anh đã nhận lời rồi, anh vừa gọi điện thì họ nói xe đã chạy tới, chỉ có thể cùng nhau bốc hàng thôi." Tào Dũng nói.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận