Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3880: [3880 ] cảnh cáo (length: 4163)

Đối phương rõ ràng không xem cái phẫu thuật này là chuyện của mình. Tào Dũng giờ phút này lại nhớ tới câu nói kia của nàng ở trong điện thoại, tựa hồ cái gì cũng biết.
Có người cho là kỹ thuật bình hoa, chỉ là nói bác sĩ dạng này liên thủ thuật những bộ phận mấu chốt đều thường xuyên cho người khác thay làm. Trên thực tế, người trong nghề ghét nhất là loại kỹ thuật bình hoa, là kiểu như Quách bác sĩ này.
Cũng là kiểu người mà Hoàng Chí Lỗi bác sĩ ghét nhất như gã Lữ phó chủ nhiệm kia.
Tức là cái giải phẫu nào dễ thì tranh nhau làm để khoe mẽ, còn giải phẫu nào khó thì mau chóng đẩy đi.
Đừng nói, kiểu bác sĩ làm việc vụ thì dùng hết xảo quyệt, trơn tru như thế ở bên ngoài danh tiếng lại tương đối tốt. Bởi vì làm như vậy, đảm bảo tỷ lệ thành công phẫu thuật của hắn nhất định ở mức tiêu chuẩn, sao lại không tốt được chứ.
Còn nếu đột nhiên gặp phải ca bệnh khó nào đó thì phải làm thế nào, thì đẩy cho bác sĩ khác hoặc là dứt khoát nhường trợ thủ ra trận phụ trách.
Bây giờ chỉ cần hơi thưởng thức những gì mà Quách bác sĩ nói cũng biết hắn ta cùng gã Thiệu bác sĩ chỉ đến làm biểu diễn thôi, cho nên hắn ta tự nhận là hoàn toàn không cần phải khẩn trương mà vội vàng đến.
Chu Tuấn Bằng gọi điện thoại cho Phó Hân Hằng để báo cáo.
Chỉ vì Quách bác sĩ nói, không cần hắn đi xem phòng phẫu thuật, chuyện này là của công ty B không phải của hắn. Tiếp theo đó, hắn còn muốn đi cùng người của công ty B ăn cơm để tiến hành hiệp đàm nghiệp vụ, không rảnh.
Đã vậy, vì cái gì Quách bác sĩ lại đặc biệt đến một chuyến quốc hiệp, à, là vì đến gặp vị tân phó chủ nhiệm để coi như chụp cái mông ngựa lấy quan hệ làm nơi sau này hành sự tốt hơn. Thấy không gặp được Phó Hân Hằng, ở đây cũng thấy không thú vị, nên hắn tự nhiên dẫn người đi trước.
Lúc xoay người lại, ánh mắt Quách bác sĩ sáng lên, là phát hiện ra một vị đại lão khác ở hiện trường.
"Bác sĩ Tào Dũng."
Đối phương là danh đao khoa ngoại thần kinh, hơn nữa từng ở Tùng Viên làm ca phẫu thuật cấp cứu tim phổi mà cả nước đều chú ý đến. Quách bác sĩ vội vàng đi tới bắt chuyện.
Đinh Văn Trạch đi theo sau Quách bác sĩ, đầu tiên nghĩ đến tin tức mà bá phụ mình đã tiết lộ.
Theo lời Đinh Tòng Hoành, biểu muội của hắn có quan hệ yêu đương với Tào Dũng.
Đây là chuyện làm mẹ hắn là Chu Nhược Mai tức giận và ngứa răng nhất. Nhớ hồi đó, mẹ hắn đã muốn giới thiệu em gái hắn cho Tào Dũng làm quen đâu.
Giờ phút này gặp mặt, Đinh Văn Trạch nhanh trí, miệng phun lời ngon tiếng ngọt nói: "Quách bác sĩ anh không biết đâu, bác sĩ Tào Dũng sắp lên làm chồng của biểu muội tôi rồi."
Chu Hội Thương cùng những người như Chu Tuấn Bằng ở hiện trường đột nhiên hít một hơi thật mạnh.
"Thật sao? !" Con ngươi của Quách bác sĩ trợn tròn, bên trong không hề thấy kinh hỉ ngược lại là kinh sợ.
Mỹ nữ biểu muội của ngươi không chỉ không đến khi nghiệp vụ viên mà còn đi giao du với một đao phủ hàng nhất làm bạn trai.
Đinh Văn Trạch lại nói: "Đáng tiếc, nghe mẹ tôi nói, dì tôi nói biểu muội tôi rất khó tìm việc làm, đang đi tìm mẹ tôi nhờ giúp đỡ hy vọng có thể sắp xếp vào bệnh viện của mẹ tôi."
Đây là chuyện của hồi trước khi bạn học Tạ thi đại học, là chuyện mà bạn học Tạ tự mình đánh tan.
Một đám người quốc hiệp lần nữa bị kinh sợ bay lên: Có phải những người này đã hiểu lầm, hoặc là bạn học Tạ đối với mình có gì hiểu lầm?
Nghe phản hồi của bác sĩ Đinh Văn Trạch, Quách bác sĩ có thể nhận ra là, dù cô nàng bình hoa Tạ kia kỹ thuật vô phương cứu chữa đến mức phải giao cả bác sĩ Tào Dũng làm bạn trai cũng không giải quyết được vấn đề nghề nghiệp.
Quách bác sĩ cười lớn: "Không sao không sao, anh hẹn nàng tối nay cùng đi ăn cơm, mang theo sơ yếu lý lịch xin việc, có lẽ tôi có thể giúp cô ấy một tay."
"Các người đủ rồi đó!" Chu Hội Thương rống lớn như sấm đánh nói.
Đệ nhất tài nữ của quốc hiệp bị người ngay trước mặt mọi người nhục nhã như thế, sao hắn là chu sư huynh có thể dung thứ.
Quách bác sĩ xoay người lại, trong mắt ánh lên dấu hỏi.
Tào Dũng lạnh lùng nói với hắn: "Các người đừng có đùa với lửa, có ngày sẽ chết cháy đấy."
Đây là dẫn lời của Trương đại lão để cảnh cáo đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận