Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1074: Vội vàng chạy lại xem bệnh nhân



Chương 1074: Vội vàng chạy lại xem bệnh nhân




Chương 1074: Vội vàng chạy lại xem bệnh nhân
Nếu đã quyết định nhập viện, tất cả kiểm tra phải để lên phòng bệnh rồi mới làm, sau khi đi lên nếu thật sự đau đến không chịu được, trước tiên cần đưa đến cấp cứu để xử trí. Đến phòng bệnh tương đối dễ xử lý.
Hà Quang Hữu nói chuyện điện thoại với Tống Học Lâm.
Tạ Uyển Doanh chạy ra ngoài mượn xe lăn từ y tá, cùng đồng nghiệp của Hồ đại ca đỡ bệnh nhân ngồi trên xe lăn, vội vàng đẩy xe lăn lên tầng chín khoa phẫu thuật gan mật.
Trên đường đi, Hồ Chấn Phàm nói với cô: "Trước hết em đừng vội nói với chị hai của em."
Vốn định nhắn tin cho chị hai, sau đó nghĩ là thương lượng với bệnh nhân trước thì tốt hơn, Tạ Uyển Doanh thương lượng với Hồ Chấn Phàm: "Nếu chị hai không biết gì sẽ càng lo lắng cho anh hơn.”
"Tôi ăn quá nhiều nên có một chút khó chịu. Họ cho tôi tới phẫu thuật gan mật tôi không biết, nghĩ rằng là đến khoa nội tiêu hóa." Hồ Chấn Phàm nói, ngụ ý là muốn nói chính anh xui xẻo, hôm nay đúng lúc đến khám bệnh đụng vào tay hai vị bác sĩ có quan hệ sâu xa kia, nếu không hẳn là không cần phải nằm viện.
Đối với việc này, Tạ Uyển Doanh phải giúp đàn anh thanh minh: "Hồ đại ca, sổ nhập viện không có khả năng mở lung tung. Giường bệnh trong khoa của chúng em rất ít. Bây giờ lên lầu anh cũng chỉ có thể là ngủ trước ở giường phụ chờ điều chỉnh giường. Bây giờ bệnh của anh nghiêm trọng nhất là một cơn co giật cấp tính, cần phải nhập viện.”
Trong lúc nói chuyện đã đến khu bệnh, xa xa nhìn thấy một bác sĩ trẻ tuổi có chút lạnh lùng đứng ở nơi đó, Hồ Chấn Phàm có chút khẩn trương.
"Bác sĩ Tống, vị này là bạn trai của chị hai tôi." Tạ Uyển Doanh giới thiệu cho Tống Học Lâm: "Anh ấy là một cảnh sát.”
Nghe xong lời này của cô, Tống Học Lâm nói: "Điện thoại.”
Này?
"Gọi cho chị hai của cô. Cần phải thông báo cho gia đình bệnh nhân.”
Là nhìn ra cô chưa gọi điện thoại, ánh mắt bác sĩ Tống so với ai cũng sắc bén hơn. Tạ Uyển Doanh đem số điện thoại giao ra. Dù sao bác sĩ Tống chỉ cần hỏi thăm cũng biết số của chị hai cô.
Buổi trưa, các bác sĩ nghỉ trưa, mấy người Liễu Tịnh Vân cùng Hoàng Chí Lỗi chạy tới khoa phẫu thuật gan mật.
"Đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, đừng có ăn bừa. Anh nhất định còn phải ăn đến mức phải nhập viện!" Liễu Tịnh Vân mạnh mẽ nói thẳng vào mặt bạn trai, đây là tức giận đến mức nói một câu dừng một câu, bằng không sẽ rất bực mình.
"Anh biết sai rồi." Hồ Chấn Phàm chột dạ cúi đầu, hỏi cô: "Có thể chuyển đến khoa đàn chị Khương của em nằm viện không?”
Liễu Tịnh Vân nào dám đưa ra yêu cầu này với Đào Trí Kiệt. Người ta sẽ nói cô ấy là có thể đăng ký khám bệnh ở chỗ Đào Trí Kiệt thật không dễ dàng.
Ánh mắt Hồ Chấn Phàm nhìn về phía cửa, hai bạn học trung học đứng ở đó.
Hoàng Chí Lỗi cùng Chu Tuấn Bằng nhìn anh, biết anh muốn nói cái gì liền quay đầu rời đi.
"Này!" Hồ Chấn Phàm không thể tin vào mắt mình, hai bạn học này của anh cũng sợ người đàn ông kia sao?
Đi tới văn phòng bác sĩ, Hoàng Chí Lỗi tìm được tiểu học muội: "Doanh Doanh.”
"Đàn anh Hoàng." Tạ Uyển Doanh đứng dậy đi qua.
"Có kết quả siêu âm B của cậu ấy hay không?" Hoàng Chí Lỗi hỏi lời này thì thở dài tức giận. Làm bác sĩ, anh đã có dự cảm từ lâu là sớm muộn gì cũng có một ngày bạn học cảnh sát Hồ này sẽ gặp chuyện không may.
Các bạn cùng lớp hiểu rất rõ tính cách của nhau.
Hồ Chấn Phàm là điển hình của một người chính trực, chẳng khác nào nói là sẽ không cự tuyệt người khác. Bệnh nhân này rất thường gặp trên lâm sàng, đặc biệt là ở nam giới. Tiệc tùng là phải uống rượu, phải ăn cái này cái kia, thuần túy không phải là muốn ăn, chỉ là vì mặt mũi cùng nghĩa khí huynh đệ.
"Đáng lẽ phải tìm người ở đơn vị của cậu ấy nói cậu ấy có bệnh này từ lâu mới đúng. Như vậy sẽ không ép cậu ấy đi ăn uống linh tinh." Chu Tuấn Bằng đứng ở bên cạnh có chút hối hận nói: "Lần này cậu ấy nằm viện cũng tốt, để cho người của khoa phẫu thuật gan mật nói rõ ràng với lãnh đạo đơn vị của cậu ấy.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận