Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1558: Hòn đá đổ mồ hôi



Chương 1558: Hòn đá đổ mồ hôi




Chương 1558: Hòn đá đổ mồ hôi
“Có thể liên quan đến việc nghi ngờ suy giáp.” Lúc Thạch Lỗi trả lời, lại nhìn thoáng qua gương mặt của Tạ Uyển Doanh. Có phải cô đã đoán đúng rồi không, đợi kết quả ra sẽ sớm biết được rõ ràng.
“Hiện tại anh muốn tôi xử lý suy hô hấp hay là suy tim?” Thân Hữu Hoán hỏi anh ấy.
“Suy tim. Suy hô hấp có lẽ không phải quá nghiêm trọng. Sau khi đặt máy thở đã ổn hơn rất nhiều. Nhưng suy tim thì không thể nào xem nhẹ được.” Thạch Lỗi chỉ tay vào điện tâm đồ của bệnh nhân nói.
Một vài bác sĩ bắt đầu xem thời gian thực điện tâm đồ trên màn hình theo dõi điện tâm. Thêm nữa, vừa nãy Thạch lỗi sử dụng máy điện tâm đồ đã chụp tâm đồ cho bệnh nhân một lần, đưa cho Thân Hữu Hoán xem qua.
Tất cả đều là bác sĩ chuyên khoa tim mạch, cuộc thảo luận không giống như cấp cứu tổng hợp cấp ba cần phải tìm bác sĩ chuyên gia đến trưng cầu ý kiến, mà giống với hội nghị thảo luận học thuật cùng lĩnh vực hơn, giao lưu với nhau mà không có rào cản không có nói những điều vô nghĩa.
“Nếu có tràn dịch màng tim, nhất định cần phải đến siêu âm tim đồ.” Thân Hữu Hoán nói: “Cho dù phải làm IABP, cũng phải xem toàn bộ tim hoạt động như thế nào.”
“Tôi biết, bảo khoa siêu âm đưa xuống khoa cấp cứu.” Thạch Lỗi trả lời.
“Khi nào toàn bộ kết quả kiểm tra ra rồi thì nói với tôi.”Thân Hữu Hoán có giác ngộ đối với tình hình tối nay, trả lời: “Dù sao thì nay tôi trong chốc lát tôi không thể rời đi được.”
Bác sĩ muốn tăng ca không cần lãnh đạo mở miệng nói, bệnh nhân cần thì tự động tăng ca.
“Người nhà của cô ấy đâu?” Thân Hữu Hoán lại hỏi, nếu bệnh nhân cần phẫu thuật gấp, cần phải nói chuyện với người nhà: “Đã làm xong thủ tục nhập viện chưa?”
“Bọn họ đi máy bay, không cần lo lắng về việc không có tiền.” Thạch Lỗi trả lời.
Tay Thân Hữu Hoán vỗ nhẹ lên cánh tay anh ấy.
Thật sự cho rằng người nhà có tiền thì chắc chắn sẽ điều trị cho bệnh nhân sao? Có đôi lúc nhà nghèo nhưng tình cảm sâu đậm với người thân, cho dù có tán gia bại sản cũng phải cứu chữa. Người giàu thì băn khoăn nhiều điều.
“Đợi lát nữa cơm hộp được đưa đến, cùng nhau ăn cơm đi. Tôi biết anh tối ăn vẫn chưa ăn cơm.” Thân Hữu Hoán nói với anh ấy.
Có thể ăn chực cơm, Thạch Lỗi không từ chối.
Lúc này ánh mắt Thân Hữu Hoán đột nhiên nhìn trên trán anh ấy sau khi lau mồ hôi tóc mái bị bết dính mồ hôi: “Anh đổ mồ hôi sao? Rất nóng sao? Bệnh viện chúng ta bật sưởi sao?”
Thời tiết hôm nay rất lạnh. Cửa phòng khoa cấp thường xuyên đóng đóng mở mở, khiến cho trong căn phòng dù có sưởi cũng sẽ cảm thấy có chút hơi lạnh. Hơn nữa, toàn thành phố vẫn chưa bắt đầu chính thức sưởi.
Thạch Lỗi không biết làm sao để trả lời vấn đề này, anh ấy bị một người nào đó “dẫn lệch”, cả đoạn đường cố gắng quan sát và cầm mặt nạ oxy thô sơ phối hợp với nhịp thở của bệnh nhân, thật sự từ trước đến giờ chưa mệt mỏi như vậy.
Chỉ có thể nhìn Tạ Uyển Doanh ở trước mặt Thân Hữu Hoán.
Thân Hữu Hoán ngay lập tức hiểu ra: Tiểu học muội của mình khiến cho hòn đá này đổ mồ hôi.
Con gái bà cụ đứng ở bên ngoài, có chút mờ mịt mông lung. Mặc dù cô ấy không phải lần đầu đến thủ đô vì công việc, nhưng chưa từng đến Quốc Trắc khám bệnh. Lần này đưa mẹ đến thủ đô là bởi vì mẹ vẫn luôn muốn đến thủ đô xem thử, nhân dịp đến đây công tác có chút thời gian rảnh rỗi dẫn mẹ đến dạo chơi, nào ngờ đâu đột ngột xảy ra sự việc ngoài ý muốn này.
Chỉ có thể gọi điện thoại hỏi thăm bạn bè ở thủ đô, tiếp theo nên làm gì tìm ai để hỏi.
Gọi vài cuộc điện thoại, tất cả đều trả lời cô ấy rằng: Không quen biết bác sĩ giáo sư của Quốc Trắc, bác sĩ Quốc Trắc cao cấp, cần phải hỏi những người khác.
Là bác sĩ khám đầu tiên, Thạch Lỗi trước khi chính thức chuyển bệnh nhân cho đồng nghiệp đi ra ngoài nói chuyện với người nhà bệnh nhân: “ Tình hình này của cô ấy đoán chừng cần phải làm IABP, mọi người đi thanh toán viện phí trước đi.
IABP là cái gì? Người nhà bệnh nhân nghe xong đều hoang mang.





Bạn cần đăng nhập để bình luận