Vô Tình Ta Thành Tiên

Chương 965: Sự Thành Lập Của Đại Yên

Sau đó, nàng cầm ba nén hương trên tay lên, lạy ba lạy, rồi mới cắm xuống bùn nhang.
Dường như phát hiện ra ánh nhìn ở phía sau, nàng quay đầu lại, vẫn là dung nhan tuyệt thế khuynh đảo toàn bộ Trường Kinh đó, biểu cảm của nàng không hề thay đổi, mỉm cười đối mặt với đạo sĩ. Nhưng không biết tại sao, thân phận đại yêu của nàng kết hợp với làn khói xanh phía trước tượng thần luôn khiến cho người ta có cảm giác kỳ lạ.
Hồ yêu này rất tự tin vào bản lĩnh ẩn nấp của mình, chắc nịch rằng cho dù có là thần linh cũng không phát hiện ra nàng, vì thế nàng mới dám nghênh ngang đi vào thần điện dâng hương.
Tuy nhiên, dâng hương thì dâng hương, nàng lại còn cố ý nói một câu như vậy, rất khó nói trên người nàng ngứa chỗ nào cần gãi, hay là nàng coi nhẹ Xích Kim Đại Đế, thiên cung và cả toàn bộ Đạo giáo.
Thái độ của thiên cung đời này đối với yêu quái cũng không tính là tốt.
Sự thành lập của Đại Yến vốn bắt nguồn từ việc diệt yêu trừ ma và tiêu diệt thần linh, Xích Kim Đại Đế cũng rất khó để không chịu ảnh hưởng từ điều này.
Rất nhiều đạo sĩ, đạo quan trong thiên hạ đều không mấy thân thiện với yêu quái.
Tư tưởng không phải tộc ta ắt có suy nghĩ khác cũng ảnh hưởng tới không ít người.
Thái độ của Phục Long Quan với yêu quái được quyết định bởi nhiều phương diện. Thứ nhất, Phục Long Quan không sợ yêu quái, người đời đối xử không mấy thân thiện với yêu quái, đa phần bắt nguồn từ lòng e ngại và kiêng kị. Thứ hai, Phục Long Quan vốn được truyền thừa từ thời thượng cổ, lúc bấy giờ đang là thời kỳ người và yêu cùng sinh sống với nhau, hơn nữa các tổ sư của Phục Long Quan thường kết duyên với yêu quái, vì lẽ đó, đương nhiên Phục Long Quan cũng không có đạo lý căm thù yêu quái.
"Tại sao đạo trưởng lại nhìn nô gia như vậy?"
Tống Du nhìn nàng chăm chú một hồi, sau đó mới hỏi.
"Túc hạ không sợ bị nghe thấy à?"
"Đạo trưởng nói đùa rồi, Xích Kim Đại Đế là chủ của thiên cung, cao cao tại thượng, thống lĩnh chúng thần, có thể nói mỗi ngày có trăm công nghìn việc, những miếu thờ tượng thần của hắn trong thiên hạ này không có một vạn cũng phải mấy nghìn, ngoài ra còn có không biết bao nhiêu nhà thỉnh tượng thần của hắn, thậm chí vẽ chân dung hắn đưa vào phủ nhà mình cung phụng."
Nữ tử mỉm cười.
"Hắn chỉ cần tiếp nhận hương hoả của con người là được, nào quản tín đồ của mình niệm những gì?"
"Huống chi nghe thấy thì nghe thấy, ai quy định yêu quái thì không thể bái thần tiên?"
Thị nữ bổ sung.
"Có lý..."
Tống Du gật đầu, sau đó hỏi tiếp.
"Vậy tại sao túc hạ không đi bái miếu thiên lôi ở bên ngoài?"
"Quá đông người, không chen vào nổi."
Vãn Giang cô nương đứng dậy, vạt áo trải ra như đoá hoa lập tức thu về vị trí chính giữa, nâng lên theo động tác đứng lên của nàng.
"Huống chi điều mà Vãn Giang cầu nguyện quá lớn, mặc dù Lôi Bộ chính thần có danh tiếng rất lớn trong yêu giới, nhưng vẫn không thể thực hiện được tâm nguyện của Vãn Giang."
"Chu thiên lôi vốn cần cù, chúng ta đi bái hắn, nếu chủ nhân lại không quản được cái miệng của mình, chắc chắn sẽ bị hắn nghe thấy."
Thị nữ cười phá lên.
"Chu thiên lôi vốn cương trực táo bạo, một khi nghe thấy điều này, hắn chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta đang khiêu khích hắn, nếu chỉ là một Chu thiên lôi còn có thể miễn cưỡng đối phó được, nếu hắn mang theo mấy vị chính thần thiên lôi đồng loạt giáng xuống, chúng ta sẽ gặp phiền phức."
"Bản lĩnh của hai người rất cao cường."
Tống Du nghe thấy lời này liền híp mắt lại.
"Dù gì cũng được truyền lại từ cửu vỹ..."
Thị nữ cười hì hì nói với hắn, chợt nghe thấy có tiếng bước chân ở phía sau, là người tới dâng hương, nàng lập tức im lặng, dựa lưng vào cửa, đôi mắt mới lạ nhìn chằm chằm người tới.
Tống Du mím môi, cũng không nói chuyện.
Mặc dù Xích Kim Đại Đế là người nắm giữ thiên cung, nhưng hắn nào có bản lĩnh phù hộ hồ yêu tu thành cửu vỹ?
Ở Phục Long Quan cũng có ghi chép về cửu vỹ thiên hồ.
Vào thời thượng cổ, thiên hạ phân tranh, các đại yêu đồng loạt xuất hiện, cửu vỹ hồ cũng là một trong số đại năng của yêu tộc.
Bởi vì sự tồn tại của nó, mãi cho tới bây giờ, trong truyền thuyết dân gian ở Trung Nguyên, hồ yêu vẫn luôn khác với những yêu quái khác... Mặc kệ ngươi là hồng hồ, bạch hồ, lam hồ, tàng hồ hay là hồ yêu gì, mặc kệ ngươi thành tinh ở đâu, tại sao lại thành tinh, có bản lĩnh gì, thông minh hay ngu dốt, một khi ngươi đã đắc đạo thành tinh, trong mắt người đời, ngươi đều sẽ tách biệt với đa số những yêu quái khác.
Khi đó, con đường thành thần bằng hương hoả vẫn chưa phổ biến.
Tuy nhiên nghe nói, lúc đầu, vị này rất gần gũi với nhân tộc, vì thế một thời gian rất dài sau này, trong mắt người đời, hồ yêu chính là biểu tượng cho sự thiêng liêng, may mắn, đặc biệt là cửu vỹ hồ, nó còn được lưu truyền là loài thú may mắn.
Tên tuổi hồ yêu trở nên nhơ nhuốc là chuyện của mấy chục năm gần đây.
Nguyên nhân của điều này có liên quan tới những thư sinh và người đọc sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận